VN88 VN88

Công tử dâm loạn

Đèn hành lang không bật nhưng Duy không mấy khó khăn đến được phòng của Dũng, vì đó là căn phòng Duy nhất còn sáng đèn, ánh sáng hắt từ cánh cửa khép hờ cũng đủ để giúp Duy định hướng. Hai anh của hắn, cả ông Long ba hắn cũng đều không bao giờ đóng cửa phòng riêng, chỉ Duy có thói quen làm việc này, có lẽ bởi ở nhà chỉ có hắn là sống hơi khép mình so với mọi người. Duy lắc đầu ngao ngán, ông anh gã bỏ bê hết thảy việc ở công ty để hắn một mình làm đến tối mịt vẫn chưa xong,ổng mới là giám đốc công ty chứ đâu phải Duy. Hắn chỉ hơi băn khoăn không biết liệu có phải anh mình bị ốm hay mệt gì không nhưng rồi ngay lập tức hắn gạt cái suy nghĩ ấy ra khỏi đầu, xưa nay đâu bao giờ thấy Dũng bị ốm.

Đứng trước cửa phòng Duy định tự nhiên đẩy cửa bước vào, xưa nay anh em ruột thịt với nhau, mỗi lần Duy gõ cửa phòng hai anh thì đều bị họ chế giễu là khách sáo thành thử lâu ngày, với hai anh mình, Duy cũng mất luôn thói quen gõ cửa trước khi vào. Nhưng bỗng Duy khựng lại vì nghe thấy những tiéng cười phát ra từ bên trong phòng, những tiếng cười của phụ nữ. Bàn tay hắn đã đặt lên tay nắm cửa định đẩy vào nhưng kịp dừng lại, Duy giật mình rồi buông tay,hình như không phải chỉ một mà hắn nghe thấy tiếng cười của hai phụ nữ khác nhau từ trong phòng anh mình. Không phản vì tò mò mà có lẽ chỉ là theo bản năng bình thường, Duy ghe mắt qua cánh cửa nhìn vào bên trong. Cửa chỉ khép hờ, còn lại vẫn mở ra đến hơn một phần tư, vì thế rất dễ dàng để hắn quan sát được tất cả những gì đang xảy ra bên trong căn phòng của anh trai. Duy gần như không thể tin vào mắt mình nữa, không phải hai mà là ba người đàn bà đang ở trong phòng, cùng với Dũng anh trai hắn.
– Thế là Trâm hết vốn để chơi tiếp với anh Dũng rồi đấy nhé, ván sau mà thua nữa là mất đến cái đó đấy.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.