VN88 VN88

Công tử dâm loạn

Những tràng cười vẫn không dứt trộn lẫn những tiếng hổn hển, Ly đã bỏ đi khỏi nên nàng không nghe được những lời đó, Ly quyết định đi làm một việc mà tự bản thân nàng thấy cần thiết phải làm.

*
* *

Duy quay về nhà lấy vài thứ quần áo để thay, đã hai ngày nay hắn không về nhà nên cũng cảm thấy hơi bứt rứt. Duy đang tính chuyện có lẽ hắn sẽ thuê một căn hộ nhỏ bên ngoài để ở chứ đâu thể ở lại cả ngày nơi công ty như thế này được. Lúc ra khỏi nhà hắn gặp Uyên ở tầng dưới, hắn thấy bần thần bởi nụ cười như hoa của bà mẹ kế trẻ trung, nàng thật đẹp trong bộ váy ở nhà bằng sa tanh ôm gọn lấy thân hình săn chắc tuyệt mĩ. Hắn chỉ dám chào hỏi qua loa rồi bước ngay ra khỏi nhà, những cám dỗ từ phía Uyên với hắn quá lớn đén mức khó có thể cưỡng lại. Duy tạt vào quán ăn vội tô phở cho qua bữa để rồi trở về công ty, hôm nay hắn làm kèm thêm mấy ly rượu đế, cái cảm giác lâng lâng giờ thật quý giá với hắn khiến hắn như vô thức, bỏ dở tô phở mà ngồi rót hết chén này qua chén khác. Khi Duy dứng dậy thì mới nhận ra mình hắn tì tì đã cạn cả một chai, lần đầu tiên hắn uống nhiều đến thế, cũng là lần đầu hắn thấy thật khó khăn để lái xe về công ty trong lúc nửa say nửa tỉnh. Vẫn như mọi khi, giờ này công ty đã không còn ai, ngoài mấy người bảo vệ dưới tầng trệt, Duy thản nhiên bước về phòng làm việc của mình cho đến khi hắn sững người vì đã có người chờ trước cửa phòng của hắn. Là Ly, hắn kiếm cô nàng cả ngày đến giờ này lại thất cô ả chờ hắn trước cửa phòng. Duy hơi chột dạ, có lẽ cô ta đã chờ hắn một lúc khá lâu và có vẻ rất mỏi mệt và không còn chút sức lực nào.
– Anh có thể cho tôi được vào phòng anh được không, tôi …tôi muốn trình bày với anh mấy việc mà có lẽ anh cũng đã biết rồi.
– Hay lắm, mời cô vào, cô làm tôi hơi bất ngờ một chút. Đúng là tôi rất muốn nghe cô nói lí do tại sao cô lại làm việc đó.
Hắn mời Ly vào phòng, hơi bối rối vì quả thực hắn quá ư bất ngờ bởi việc này, mới rồi hắn vẫn định sáng mai sẽ báo cho công an làm rõ việc của Ly vậy mà bây giờ vào lúc đã gần nửa đêm cô ta lại tự động đến gặp hắn. Ly hiểu những suy nghĩ của hắn, nhưng ngay bản thân Ly cũng không biết bắt đầu mọi việc như thế nào. Có lẽ là cô ta cũng đã phải trăn trở rất nhiều mới dám đến gặp hắn, Ly đứng trước mặt hắn vân vê nẹp áo trong lúc vẫn chưa biết vào đề ra sao. Duy phá vỡ sự yên lặng trong phòng, hắn không muốn hai người đứng đây nhìn nhau trân trối như vầy.
– Sáng nay tôi đã kiểm tra những chứng từ và tôi phát hiên ra….
– Tôi…không phải tôi làm…Không, là do tôi làm nhưng không phải chủ định của tôi. Đó là anh Danh bắt tôi phải làm việc đó. Tôi xin anh, anh phải tin tôi, tôi không làm. – Ly ngắt lời hắn với một sự sợ hãi xen lẫn phẫn uất, chẳng khó để Duy nhận ra đối mắt to tròn của Ly đang đỏ hoe ngân ngấn nước. Thoạt đầu thì hắn thấy hơi ngại, có lẽ có đôi chút mủi lòng vì thái độ đó của Ly, nhưng rồi lí trí lại trỗi dậy xua đi mọi cảm xúc, cô nàng đang lấy nước mắt để làm mềm lòng mình, Duy thầm nghĩ.
– Nếu cô ở địa vị tôi thì liệu cô có thể tin được không, cô nói anh trai tôi lấy tiền từ chính công ty của anh ấy thì làm sao có ai tin nổi
– Đó là sự thực…
– Thôi được,tôi cứ thử tin cô vậy. Nhưng cho dù đó là sự thực đi nữa thì tôi cũng không hiểu vì lí do gì mà cô lại răm rắp làm theo lời anh tôi. Tôi không biết mình có đang được cô kể cho nghe một câu chuyện do cô hư cấu hay không đây.
Duy ngừng một lát, trả lại sự yên tĩnh cho căn phòng, bản thân hắn cũng có cảm giác nào đó khác lạ khi Ly đứng trước hắn, ngần ngừ hồi lâu trước khi ngước mắt lên nhìn thẳng vào hắn
– Anh có muốn biết lí do tại sao tôi làm như vậy không, tôi sẽ cho anh biết cái lí do ấy ngay lúc này.
Hai gò má của Ly đỏ bừng, đôi mắt, khuôn mặt nàng, tất cả đều thể hiện một sự bối rối. Nhưng hành động của nàng thì lai hết sức thành thục, ngay trước cặp mắt kinh ngạc của Duy, Ly từ từ cởi bỏ lớp quần áo trên người, nàng đang từ từ tự lột truồng bản thân ra trước mắt hắn. Tất cả những điều này vượt quá mọi sự tưởng tượng của Duy, theo phép tắc thì hắn biết mình phải làm gì. Hắn phải chạy lại, dằng lấy cánh tay đang thoăn thoắt cởi bỏ những hàng cúc áo, khép lại cái ngực áo đang dần mở toang khoe hết tất cả những gì mơn mởn trên thân thể kia. Nhưng có một sức mạnh vô hình bản năng nào đó như níu lấy chân Duy, khiến cho hắn chỉ còn biết đứng đó, ngây người ra quan sát tấm thân mà giờ đã không còn gì che đậy kể từ phần thắt lưng trở lên.
– Cô, cô….cô ngừng ngay những việc đó lại cho tôi…- Duy lắp bắp gần như van vỉ Ly đừng tiếp tục làm cái điều đó nữa, cho dù thực sự hắn không muốn cô nàng ngừng lại một tẹo nào. Hình như đến lúc này rượu mới bắt đầu ngấm vào máu, hắn mới thực sự thấy mất hết cả tỉnh táo ban nãy còn sót lại chút ít. Trời ơi hắn cũng chỉ là một thằng đàn ông, một con đực giờ đang đứng trước một con cái sẵn sàng dâng hiến, thử hỏi hắn còn biết làm thế nào hơn ngoài một chút lí trí cuối cùng. Giờ trong đầu hắn đã hoàn toàn không còn dấu vết gì của những tờ hoá đơn, những chứng từ mà hắn định tố cáo với cảnh sát Ly làm sai lệch để biển thủ tiền, cũng chẳng còn mối bận tâm nào về nguyên nhân hay lí do. Giờ đang ở với hắn không phải là một cô kế toán mà là một người đàn bà, đang đứng run rẩy chờ đợi phản ứng chấp nhận của hắn, hai tay đang đặt trên váy chỉ chờ cái gật đầu hay một cử chỉ ưng thuận của Duy là sẽ sẵn sàng kéo khoá cho cái váy tụt xuống chân.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.