Tôi sinh ở Việt Nam nhưng không phải là người Việt,tôi là người thượng.(Cốt truyện xảy ra trước ngày 30/04/1975). Tôi thuộc về một bộ lạn thiểu số sống trên cao nguyên Trung Việt, bộ tộc của chúng tôi sống trong một làng hẻo lánh trong tỉnh Buôn mê thuộc.Chúng tôi trồng lúa, trồng bắp, dệt vải, cất rượu cần, chăn nuôi trâu bò gà vịt. Ðời sống dân Bản Thượng rất giản dị, ngày ngày chúng tôi đi săn bằng ná để có thêm thịt ăn. Chúng tôi rất cần muối nên phải dệt vải với màu sắc rực rở để đổi lấy muối, quần áo chúng tôi đơn giản, đàn ông đóng khố, đàn bà mặc váy để ngực trần.
Xem clip cực hay cuộc sống ở Trung Nguyên rất sướng
Xem truyện cuộc sống ở Trung Nguyên
Tôi lớn lên trong một căn nhà tranh dài cất trên những hàng cột, tôi sống cùng cha mẹ, anh chị và các em. Khi tôi lên 15 tuổi theo tục lệ tôi phải theo các thanh niên chưa vợ tối tối ra ngủ ở nhà « Rông ». Tòa nhà tròn với hai mái cao vút được làm trung tâm cộng đồng, chỉ khi nào lấy vợ tôi mới được ngủ ở nhà. Cuộc đời tôi thay đổi hoàn toàn khingười Mỷ đến ;Ban đầu chúng tôi thấy những con chim sắt, những con chuồn chuồn(máy bay vá trực thăng )bay qua đầu chúng tôi, sau đó người da trắng đến thăm làng chúng tôi. Chúng tôi được thông báo trước để tiếp khách. Người Mỷ mở những lớp dạy Anh Văn trên Tỉnh lỵ và tôi may mắn được tuyển đi học. Sau khi tốt nghiệp tôi được trở về làng và được cử ra để đón người Mỷ. Chúng tôi được phát bột mì, bắp, sữa bột, phó mát, bob o và dầu ăn của Mỷ viện trợ. Một cố vấn gia chánh đến thăm làng tôi và chỉ dạy phụ nữ trong làng cách sử dụng các vật phẩm nói trên, nàng tên là Traci, tôi không thể nêu tên thật vì biết đâu bây giờ nàng đã có chồng con. Nàng trạc tuổi ba mươi và thãt là đẹp, da nàng trắng như trứng gà bóc, hai má hồng hồng, cặp mắt xanh và trong sáng, tóc vàng thân hình nẩy nở.