VN88 VN88

Dâm thủy của em đã ra thật nhiều làm anh quá kích thích

– Chào em, hôm nay thi ra sao ? — Hoàng khẽ cuối đầu ra phía trước, hôn lên má cô, mắt không khỏi liếc nhìn khe hở nơi vành áo. Một vằn đỏ phía trên ngực, vết tích của tình yêu tuần rồi vẫn chưa tan đi. Thảo cố che lại bằng nịt ngực nhưng nó vẫn bị lộ ra ngoài.

– Em làm bài cũng được. Còn anh làm được không ?
– Toán đối với anh không có gì là khó cả. Nhưng vì nhớ em nên chắc rớt lần này quá hà.
– Xạo quá đi — Thảo cười tươi — Em ngồi kế bên mà nhớ gì không biết nữa.
– Sao lại không nhớ chứ, cứ im lặng làm bài mà có được nói với em câu nào đâu.

Thảo xếp lại quyển sách, cô đứng lên nhìn quanh, rồi bất chợt đặt lên môi Hoàng một nụ hôn ngọt ngào.

– Cuối tuần này anh làm gì ?
– Không làm gì hết. Em có muốn ôn bài nữa không ? — Hoàng cười, một nụ cười chứa nhiều điều bí ẩn.

Hương hiểu ra Hoàng muốn nói gì, cô đỏ mặt rồi quay ra hướng khác.

– Người ta định rủ anh đi sinh nhật nhỏ Lan thôi chứ bộ.
– Lan sinh nhật à, sao cô ấy không nói gì cả ? — Hoàng tiến đến gần hơn. Anh ôm Thảo từ sau lưng thật sát. Làn da mềm mại và mùi hương con gái bỗng làm cho phía dước anh cứ cương lên.
– Anh quen thân với nhỏ Lan lắm sao ? — Thải giận yêu — Sinh nhật của her thì chỉ mình em biết mà thôi.

Nhà của Lan nằm bên cạnh một công viên nhỏ của quận. Xế chiều ánh nắng hoàng hôn rải khắp sân cỏ của công viên. Nhừng chiếc lá cuối thu còn đọng lại trên cành khô được tia nắng soi vào, nhìn xa hệt như những con nhộng trên cành đang chờ lột xác. Sinh nhật lần thứ 18 của mình, Lan không buồn mời ai khác ngoài Hoàng và cô bạn thân. Thảo đặt một cái bánh kem, và cứ thế mà ba người vừa ăn bánh vừa hàn huyên chuyện học.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.