Tò mò, tôi xem thử nội dung. Vừa xem được một đoạn, tôi đã lạnh toát hết người. Rồi vừa đọc, tôi vừa chết lặng đi vì hoảng sợ. Nó đang chat với một cô bé tên Lan, cái ảnh trên avatar đủ cho tôi biết đó là con bé tháng trước nó đưa về giới thiệu là bạn gái của mình.
– Em à, hôm qua em thật tuyệt.
– Anh cũng thế.
– Cô bạn em đưa đến cũng tuyệt thật.
– Thế à. Tuyệt thế nào.
– Cực kỳ nóng bỏng
– Uh, lúc đó em nhìn thấy anh cũng phê nó lắm.
– Lúc đó em bận với thằng Nam mà cũng nhìn thấy anh à.
– Uh, tại em thấy thằng ấy nhắm tịt mắt nên liếc qua anh xem sao.
– Ghen à?
– Ghen gì đâu!
– Cái đó của nó cũng ngon lắm mà.
– Ngon gì mà ngon, nó húc cứ như húc mả. Em chỉ thích dịu dàng như anh.
– Anh chỉ dịu dàng với em thôi. Với con bạn em, anh cũng trâu bò lắm. Em không thấy sao…
…
Đại loại là như thế, bởi tôi không thể đọc thêm được chữ nào nữa. Nhìn thằng con nằm mê mệt trên giường, tôi đã thoáng hiểu ra tất cả.
Hóa ra, chúng nó đã “sinh hoạt tập thể” ngay tại một địa điểm nào đó. Có mấy đứa con gái và mấy đứa con trai, lần lượt thay nhau, đổi nhau… làm tình.
Tôi bàng hoàng đến mức không biết mở đầu câu chuyện theo cách nào. Những gì tôi nghe thấy về hai chữ “quần hôn”, tưởng nó chỉ tồn tại đâu đó trong thế giới mông muội của loài người, hóa ra lại xuất hiện ngay ở đứa con trai của tôi. Ngay sau đó, tôi phát ốm và nằm bẹp ở nhà suốt tuần. Chồng hỏi, tôi chỉ khóc. Khi con trai chăm sóc mẹ, tôi kinh tởm đến mức chỉ chực nôn thốc nôn tháo ra thôi.