Riêng Phương, vừa nhột, vừa đã, lại không có kinh nghiệm gối chăn nên nàng nghĩ chuyện thọc tay vô đít cũng là một phần trong bài học “YÊU”, thế cho nên nàng không phản ứng dù có đôi lúc ngón tay Khoa thọc vô đít nàng rất đau… Cuộc vui dang đến hồi sôi động thì Khoa bỗng ngưng tay, chàng nói: Thôi, để hôm khác anh dạy em tiếp, bây giờ em gọi về nhà, báo là sẽ đến nhà anh ăn sinh nhật chị Hai, nhân tiện anh giới thiệu em với chị của anh luôn.
– Dạ
Phương ngoan ngoãn gọi cho Mẹ, khi nghe Phương nói, Hạnh có vẻ không vui nhưng biết làm sao được, nàng chỉ đành dặn con về sớm rồi cúp máy.
Suốt đoạn đường tới nhà Khoa, Phương cứ mỉm cười một mình hoài, nàng cười vì hạnh phúc, vì biết mình sẽ được Khoa dẫn vào thế giới huyền ảo “tình nhân”. Lâu lâu thấy Phương cười một mình, Khoa hỏi: Em cười gì đó?
– em hạnh phúc được anh thương
– cô bé khờ! Đó không phải là thương mà là … YÊU!
– Dạ … YÊU
– Em thích không?
– Thích
– Từ nay phải nghe lời anh, học hành cho giỏi biết không?
– dạ, nhưng học giỏi anh có …. thưởng em gì không?
– có
– gì?
– thưởng YÊU, nhiều hơn hồi nãy nữa.
Phương sung sướng, nắm tay Khoa đưa lên miệng hôn.
Đến nhà Khoa, thấy vài chiếc xe đậu trước cửa, Phương mới giật mình nhìn lại mình: quần áo đồng phục trung học nhìn kỳ quá, nên cô bé xin Khoa:
– Cho em đợi anh ngoài này
– Sao vậy?
– Em …. thấy mặc như vầy kỳ quá
– Không sao mà
– Thôi, em đợi anh ngoài này
– Đi vào nhà với anh, đánh đòn bây giờ
Vừa nói, Khoa vừa kéo Phương vào nhà.
Tiếng ồn áo phía trong vọng ra ngoài, thế nhưng khi chàng và Phương bước vào thì bàn tiệc im lặng hẳn, ai cũng đổ dồn mắt vào Phương. Mấy anh chàng trong bàn tiệc nheo mắt nhìn Khoa như ngầm nói: mày ngon, gặm được cỏ non rồi! Khoa thản nhiên nắm tay Phương kéo đến bên chị Hai giới thiệu: Đây là Phương, con thuyền trưởng Phong. Từ ánh nhìn không mấy cảm tình, Vân chuyển qua thân thiện, cô vồn vã nắm tay Ph.: Em lớn đến thế rồi sao, lâu rồi, sao không ghé nhà chị chơi… Ph. lý nhí trả lời, nàng muốn độn thổ khi mấy chàng thanh niên trong bàn tiệc soi mói nhìn đồng phục của mình.
– Happy birthday chị Hai, Em vừa tan học, không kịp về nhà thay đồ, mong chị thông cảm.
– Có gì đâu, Thôi hai em vào bàn ngồi đi.
Cả bàn tiệc bắt đầu rôm rang lại. Tuy đi chơi rất nhiều, bạn bè cũng đông, nhưng đây là lần đầu Ph. dự tiệc với tư cách bạn gái của chủ nhà, và cũng là lần đầu nàng dự tiệc với “những người dã trưởng thành”.