Hạnh lúc này mơn mởn hơn xưa vì …. Có tới 3 người phục vụ: chồng, và cha con Khoa!
Ông Sang lúc này thường xuyên về “chăm sóc” gia đình hơn xưa, và dĩ nhiên, ngày càng trẻ ra vì ngày hạn đã gặp mưa!
Ông Phong có lẽ do vợ đòi hỏi nhiều quá nên rất chăm đi xa, ít khi về nhà, tuy nhiên, khi gặp của ngon, vật lạ ở nước ngoài ông vẫn mua cho vợ, lúc thì tự tay trao, lúc thì ông Sang mang về dùm.
Chị Hai của Khoa, Tuy đã đến hàng “băm” nhưng cũng chưa chịu lấy chồng, đôi khi nhìn chị, Khoa thầm hỏi: chẳng lẽ dáng sexy, vú bự, eo thon, chân dài thế kia mà …. nhịn đàn ông được sao? chịu, không hiểu nổi!!!!
Nhìn lại chặng đường gần 5 năm bên nhau, Khoa thật hãnh diện với… chính mình! Không hãnh diện sao được, giữ một nàng trinh nữ bên cạnh 5 năm trời! Đôi lúc trong cơn sảng khoái, chàng muốn đâm 1 phát cho đã đời, nhưng nghĩ thâ’y tiếc nên đành đi cửa hậu vậy. Còn Phương, nàng gần như đã cho Khoa hết tất cả, từ thể xác đến linh hồn, kỹ thuật làm tình của nàng cũng đã đến hồi siêu đẳng. Nàng có phong cách làm tình nảy lửa của Mẹ, có dáng dấp “trân quý” khi gần đàn ông của Hoà, và phong cách nổi bật nhất đã và đang làm Khoa say mê là biết vâng lời triệt để. Lời Khoa nói là … “thánh” nàng không bao giờ làm trái hay cãi lời, mặt dù, khi đi làm, nàng có cả tá đàn ông theo đuổi, nhưng nàng vẫn một mực chỉ có Khoa.