Cho vợ đong đưa một lúc, Phong bắt đầu thế chủ động của mình: “cẩu phi” ; lênh đênh trên biển cả tháng trời, vô tới Thái chưa kịp vui thì tàu đã phải nhổ neo, thế cho nên, lần này ông về nhà còn nguyên vẹn, từ sức tới tâm. Ông quyết chí, sáng nay sẽ cho bà bò càng, bỏ hàng họ mà ở bên ông, nghĩ thế, ông đâm thật mạnh vào đít bà, vài ba cái, lại đâm vô chim, đít – chim, chim-đít làm bà choáng váng mê tơi, làm ông hồ hỡi, chấn phấn. Ông còn nhớ mãi, lần đầu thọc vào đít Hạnh, cô nàng la toáng vì đau, sau dần, nàng ghiền cái thế này, chơi nhau, quên đít là ông sẽ chết với nàng! Hôm kia, ghé Thái, định bụng chỉ mua rượu “dâm”, nhưng vì ông chủ tiệm dụ mãi nên ông mua tặng vợ đồ chơi “giải sức” luôn, không ngờ nàng thích quá nên sáng sớm đã nổi cơn dâm! “ông xã ơi, cho em sướng hai lỗ một lượt đi!” Nàng năn nỉ, gì chứ làm vợ phê thì ông luôn chìu, lật vợ lại, cho nàng nằm bằng nửa lưng, ông lấy đồ chơi đâm dọc ngang trong chim vợ, còn cu mình, dĩ nhiên để hưởng “phước” : lỗ đít chật hẹp, co bóp mạnh hơn lỗ chim.
– a………..a……….a…………a……………………..
– cho em chết nè – vừa nói ông vừa hùng hổ đâm cu nhựa vào lồn vợ và thọc cu mình vô lỗ đít vợ .
– ui, chết em rồi á ……………..
Trong lúc “đã” với chồng, nàng đã quên giữ ý tứ nên hé toáng lên như lúc 1 mình cùng Khoa mây mưa, Tiếng “Á” của nàng vô tình đã đánh thức Phương dậy, cô bé khó chịu vùi đầu vô gối như trốn chạy cơn dâm đang kéo về trong đầu. “Gía mà, Khoa ở đây, mình sẽ cho ảnh hết, và cũng sẽ hét như ba đang làm với Mẹ. Khoa ơi, Khoa ơi anh có nghe em gọi hay không?”
-o-
Đang mơ màng Khoe bỗng giật mình thức giấc vì hình như có ai vừa gọi chàng, thống thiết lắm, mòn mỏi lắm, mở mắt nhìn ánh nắng qua màn cửa sổ, chàng bật cười: “vớ vẩn, mới 8 giờ sáng, ma nào nó gọi mà giật mình!!!!” cố quay về với giấc ngủ nhưng đầu óc cứ chờn vờn nghĩ tới nhũ hoa săn nhỏ của Phương, tới chim, đít Hạnh, tới cái eo thon nhỏ của Hoà … Phải rồi, lâu rồi chưa gọi Hoà, không biết nàng ra sao, nghĩ tới những lúc làm tình với Hoà, lòng Khoa phấn chấn hẳn lên, chàng huýt sáo, thấy đời đẹp làm sao!