VN88 VN88

Đêm trụy lạc

Khi em thức dậy, mặt trời đã lên thực cao. Khớng thấy con Hoa nầm bên cạnh. Em chạy xuống bếp, thấy nó đang chiên trứng. Em ngạc nhiên hỗi:
– Cả nhà đi hết rồi, em chiên trứng cho ai mà nhiều vậy?
Hoa cười khúch khích.
– Có chịu mặc quần áo vô không. Cậu út không đị Đà Lạt, trở về nhà rồi đó. Em làm đồ ăn sáng cho cậu ấy đây.
Em giật mình, nhìn xuống thân thể trần truồng, nên vội vã chạy về phòng ngủ, mặc quần áo vào thực nhanh rồi chạy trở ra, Mi:
– Cậu ấy đâu rồi?
– Có lẽ ra ngoài phố mua tờ báo.
Cậu ấy về hồi nào vậy. Tối qua tụi mình kêu tên cậu ta um sùm. Khồng biết cậu ấy có nghe thấy không.
Hình như không biết gì đâu. Nhưng mà cậu ta về từ tối hớm qua lặng.
Sao lụi mình không biết hả?
– Em có hổi. Cậu ấy bảo lúc về thì hai đứa tụi mình đã ngủ rồi.
Tự nhiên em thở ra khoan khoái nói:
– Hú hổn. Nếu cậu ta về sớm một chút thì khổ rồi.
Hoa cười khúc khích, nói:
– Phải nói là tụi mình thiếu may mắn. Nếu cậu ta
về sớm một chút thì đớ khổ rồi.
– Em nói cái gì?
– Em nói nếu tối qua cậu ứt về sớm thì chúng mình đâu có phải chơi hàm thụ như vậy. Nhưng chi đừng lo tí nữa thế nào em cũng kéo cậu ta vô phòng ngú cho
chị coi.
– Em tưởng dễ lắm hay sao. Người ta là người có học. Mới lớn lên, lại đẹp trai như thế. Bộ em tưởng em là ai chứ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.