Lẽ gĩ nhiên, tụi em hôn nhau không ngừng. Cho tới khi cậu út rùng mình liên tiếp. Khí trong mình cậu lại bắn ra liên tục, chảy cả xuống đùi em ướt nhẹp.
Quả thực không ngờ sức trai trê dẻo dai như vậy. Em không biết cậu út cỏn ở lại Việt Nam bao lâu nữa, nhưng nhất đinh còn giờ phút nào. Em cũng phải tìm đủ mọi cách để gần dũi con người trai trẻ tuyệt vời này.
Nhưng trời đâu có chiều lòng người. Ngay sáng hôm sau, cả gia đình lại kéo nhau đi chơi xa, và từ đó họ trở về Mỹ không một lời từ biệt.
Còn lại mình em với ông già bệnh hoạn thần kinh. Sức gần tàn, lực gần kiệt…
( Truyện 18+ đêm trụy lạc )