VN88 VN88

Đêm trụy lạc

Khi đưa tiền cho em đi chợ, tự nhiên ông chủ lại dúi vô tay em ít tiền; nói là thưởng cho em phải ở nhà một mình. Em lí nhí cám ơn ông trong miệng, rồi đi nhanh ra ngoài, vì không muốn ông ta đọc được những ý nghĩ vừa chợt mẩy sinh trong đầu em.

Phải, em chợt nghĩ, ước gì ồng ta thương mình. Em sẽ bằng lòng làm vợ ông ta ngay. Không câu nệ tuổi tác hay bệnh tật gì cả.

Tối đến, ăn uống xong. Rửa chén bát rồi là em đi ngủ liền. Có lẽ đi chơi hôm trước về mệt, nên ông chủ em cũng đi ngủ sớm. Nhưng tới nửa đêm, em thức giấc đi tiểu Bỗng thấy phòng ông chủ em có ánh sáng lờ mờ, hắt qua khe cửa. Lại có tiếng ai rên rỉ trong phòng. Em lại nổi cơn tò mò, nhón gót, đi nhẹ nhàng tới bén cửa. Nhìn qua lỗ khóa.

Thì ra ánh sáng lờ mờ chiếu ra ngoài khe cửa là do chiếc máy truyền hình hắt ra. ông chủ đang coi một cuốn phửn gì đó. Em không nhìn thấy, vì mặt truyền hình hướng ra phía khác. Em chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ, hình như của người đàn bà trong cơn thống khoái hoan lạc.

Tuy nhiên, em lại nhìn thấy ông chú em lờ mờ, trong ánh sáng phản chiếu của máy truyền hình. Bởi vì máy truyền hình quay lưng về phía em, và chiếc giường của ông chú lại ở ngay trưđc mặt, nên em nhìn thấy ông chủ như mặt đối mặt vậy. Chắc chắn ông ta không biết được em đang nhìn trộm. Bởi vậy, bây giờ ông ấy đang trần truồng; hai tay mân mê con cu một cách thật tự nhiên. Tối qua, coi hình đã thấy ngất ngư. Bây giờ lại thấy con người bầng xương bằng thịt của ông ta. Hơn thế nữa, của quí kia cương cứng trước mắt, sống động, rung rinh, giật giật, làm sao em chịu cho nổi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.