Chuyến bay trở về Mỹ qúa chán, vì không có ai quen. Tới phi trường San Francisco, chị Loan đón tôi, lấy hành lý, nhưng phải đi về Chicago ngay, chị hẹn trong vòng một tháng sẽ gặp lại. Chờ mãi gần hai tháng cũng không thấy, số điện thoại chị cho thì đã bị cúp. Tôi buồn bã thẫn thờ. Một hôm tình cờ đọc tờ báo Việt nam lượm ở siêu thị, tôi chú ý đến bản tin sau :
“Một thanh niên Việt kiều bị bắt vì mang bạch phiến trong kiện hành lý rời thành phố Hồ chí Minh đi San Francisco. Anh tên T.N.N., ở Mỹ về thăm thân, anh khai là mang kiện hàng giùm một người quen tên là chị N.T.K.L. đã rời thành phố trong chuyến bay ngày hôm trước. Anh lúng túng không khai rõ được liên hệ với chị đó ra sao v.v….”
Tôi không đủ bình tĩnh để đọc hết bản tin. Anh chàng nào đó mang đồ cho chị Loan sau tôi đúng một tháng. Tôi thấy choáng váng mày mặt. Từ đó về sau, tôi không bao giờ muốn tìm hiểu Alain Delon là ai, mà cũng có dịp gặp lại “chị Loan của tôi” nữa.
Hết! truyện 16+ chuyến công tác tại mới hay