VN88 VN88

Định nghĩa địt là gì – truyện địt nhau hay

là rời xa anh ! rời xa mọi thứ để trả cuộc sống anh với Jenny. Tôi là một con đỉ ham tiền, sau đó tôi còn trở lại để đòi thêm sếp anh, tức ba của Jenny thêm một số tiền nữa rồi hứa sẽ mãi mãi quên anh, không làm phiền tới anh nữa. Anh hiểu không ?
Nói đến đó nước mắt Trang như ứ lại, đôi mắt trở nên long lanh hơn, lòng nàng rối bời và không biết phải làm thế nào nữa.
– Anh về đi !
– Nhưng…tôi biết về đâu ?
– Về lại cái nơi anh đã đến. Và sống cuộc sống của anh , đừng phiền tôi nữa.
– Còn căn nhà này ? tại sao lại quá giống với nơi tôi đang sống ?
– Vì tôi thích như vậy.
Trang kéo Bình ra khỏi nhà, đón sập cửa lại rồi khóc trong nhà, cô nàng khóc nhiều lắm, vì thực sự cô nàng vẫn mơ thấy Bình mỗi đêm, mơ thấy Bình mỗi đêm ân ái với mình. Không ít lần Trang vào bệnh viện thăm Bình, nhưng lại chỉ nhìn phía xa xa, rồi lẵng lặng bỏ về. Trang ngồi hàng giờ trong bệnh viện và chỉ nhìn Bình và dõi theo mỗi ngày sau những bước tiến triển của Bình. Cô nghĩ rằng chắc phải chăng ông trời muốn Bình mãi mãi rời xa cô, nên mới xảy ra cái chuyện như vậy, cô nghĩ là do ý tời nên chỉ biết câm lặng mà nhìn Bình mãi mãi rời xa Bình, và không quên những lời cầu chúc cho Bình thực sự bình an và hạnh phúc bên nười con gái đã cho Bình cuộc sống, địa vị kia.

tôi không hiểu vì sao “ai la09” lại phát biểu như vậy nhỉ? trong khi tôi chưa viết hết tất cả mà?
nhưng có cái này, thực ra là chuyển thể từ một câu chuyện của người bạn như tôi đã nói ở đầu câu chuyện, một câu chuyện không sex, biến thành một câu chuyện pha chút sex, nên có khi tôi viết lại có đoạn không thực sự nhập tâm lắm hy vọng các bác đừng buồn tôi!

Hơn 10h đêm Trang mở cửa,
– Tôi biết mà ! cô vẫn còn thức !
– Tại sao lại chưa đi ? hay muốn tôi gọi cảnh sát ?
– Không không !sẽ đi ! nhưng mà sáng mai nhé ! tối nay cho tôi ngủ nhờ một đêm ?
– Gần đây có một khách sạn, anh cứ tới đó mà mướn phòng.
– Nhưng, tôi xin cô đó ! tôi thực sự không còn đủ tiền.
– Tôi có thể cho anh mượn, khi nào về lại VN nhớ gởi lại tôi.
– Nhưng…
Trang đón sầm cửa lại, một lúc quay ra,
– Thôi vào đi ! nhưng tôi nói trước chổ tôi có một phòng, anh ngủ ngoài ghế kia. Tôi luôn cầm điện thoại trên tay, nếu có động tịnh gì tôi sẽ gọi cảnh sát đó !
– Rồi rồi ! cứ an tâm mà ngủ !
Nói rồi Trang bước vào phòng mang cho nó cái mềm và cái gối, rồi bỏ vào phòng để mặc cho nó làm gì thì làm. Một đêm với Trang dài biết bao, nàng cứ thao thức, buồn bã, cái điều mà 2 năm nay kể từ khi rời VN nàng vẫn chờ đợi Bình, nhưng giờ Bình đang trước mặt nàng, nàng lại không dám nói gì, không dám làm gì, lại không thể nói thật cho Bình biết, nàng sợ khi nói ra Bình chắc gì đã tin ? lại còn cuộc sống Bình đang rất tốt, nếu nói ra Bình sẽ ra sao ? nên nàng cứ lặng lẽ…
Bình thực sự cảm giác rất kỳ quái với con người này, thực sự cảm giác rất gần, nhưng sao quá xa ? xa đến nổi muốn chạm tới con người ấy lại không được. Bình muốn được làm mọi cách để được ở lại thêm một lúc hay hay lúc đó. Dù rằng bình cũng chẳng dám nói gì nhiều, chỉ hy vọng mình sẽ nhớ lại cái gì đó khi được ở cạnh người mà Bình cứ tìm kiếm này.
Một đêm trằn trọc của 2 con người từng là của nhau từng yêu nhau tha thiết, nhưng phải chăng có cái gì đó khiến Trang không thực sự dũng cảm để giành lấy cái mà vốn dĩ là của nàng. Một bửa ăn sáng được nàng chuẩn bị cho cả 2, dù không phải như ở VN nhưng cô nàng vẫn quen sử dụng cái cách mà mình vẫn làm, vẫn cái khẩu vị ấy.
– Ăn sáng.
– Cám ơn !
– Đừng có nghĩ là tôi chăm sóc cho anh, mà chỉ vì một người đồng hương mà thôi, ăn đi tôi còn đưa ra sân bay mà về.
– Cám ơn !
Bình vẫn cố gắng nhớ lại cái gì đó, nhưng thực sự không được, không thể nào nhớ ra thêm được gì. Dù luyến tiếc, nhưng cuối cùng đành phải về lại VN. Ra đến san bay Bình vẫn không thể nhớ nổi, vẫn… rồi chỉ lặng lẽ ra về trong sự nối tiếc và hy vọng một điều gì đó.
Bình về lại đến VN, điều đầu tiên là cố gắng tìm hiểu về trang, nhưng dù có cố gắng đến đâu vẫn vô vọng, và không tìm được gì. Anh nhớ ra rằng cô gái đó có nhắc tới sếp mình,anh lên gặp sếp,
– Chào !
– Mấy ngày nay con trai đi đâu vậy ?

– Dạ con có tí việc, nên phải giải quyết !
– Chuyện gì ?
– Chú có thể cho con biết Trang là ai không ?
– Ừ ! à ! mà con hỏi người này để làm gì ?
Ông sếp Bình ấp úng không biết nói làm sao, Bình tiếp lời
– Phải chăng cô ta là một con cave không ?
– Đúng ! Nhưng chuyện đó mọi người đã coi như không rồi con còn nhắc tới làm gì ?
– Không ! thực sự cô ta có đến tìm chú không ?
– Không ! nhưng chú tìm cô ta !
– Để đưa tiền cho cô ta ?
– Để cô ta buông tha cho cháu ? và không phiền tới cuộc sống của cháu?
– Đúng vậy !
– Vậy ra cô ta…
– Con trai biết chuyện gì rồi ? nhưng cô ta thực sự không nhận tiền của ta.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.