mấy bác tranh luận sôi nổi làm em hào hứng quá!
Bình nghĩ, à há! Hay con này muốn thôi? Không hành nghề vì cái giá mà nó đưa ra? Nhưng rồi nghĩ, nếu là như vậy thì mình có mất cái gì? Nên nó bước ra ngoài, đầu óc nó cũng không còn tĩnh táo lắm, nhưng vẫn dẫn xe ra khỏi phòng mà đi mua ít lon bia về. Dầu óc nó cứ bấn lọa lên vì cái vẻ tự nhiên của nhỏ, nố cố nghĩ là mơ hay là thật, là mơ hay thật ? Nó ngạc nhiên vì mọi việc không như nó nghĩ, nhỏ vẫn ngồi đó, nhưng quấn mền, thấy nó trở vào nhưng loạn choạng, cười nhẹ
– Làm phiền anh quá!
Nó cảm giác có cái gì đó khiến nó xúc động, một con cave hạng sang có khác, biết nói lời khách sáo mình, còn hơn Thủy, dù nó rất yêu nhưng chưa bao giờ nói lời cám ơn nó. Nó để trước mặt của nhỏ,
– Uống đi!
– Cám ơn anh!
Nhỏ cầm một lon lên cố uống cạn, nó cảm giác sao thấy lạ lạ, đầu óc quay cuồn, và cũng không thể uống thêm. Nhỏ không nói lời nào, uống tiếp lon thứ 2, cũng khá nhanh, rồi đưa một lon lên cạnh nó.
– Anh không uống sao?
Nó chỉ lắc đầu, nhưng không biết nghĩ sao lại ngồi lên, cầm lên uống được một ít,
– Em tên gì?
– Trang! Còn anh?
– Anh tên Bình học trường xxx
– Anh Bình nhiêu tuổi? sinh viên năm mấy?
– Anh 22 tuổi rồi, sinh viên năm cuối.
– Em nhỏ hơn anh 2 tuổi, cũng là sinh viên nhưng em học trường yyy, sinh viên năm mấy thì chắc anh biết.
– Gia đình em khó khăn lắm sao mà lại???
Nhỏ cười, cầm lon bia thứ 2 lên uống, nó không hỏi thêm, uống luôn đến gần cạn lon của nó cầm trên tay, vì nó biết phụ nữ khi hỏi mà không muốn nói thì có hỏi thêm cũng chẳng được gì. Nó ôm lấy Trang, một con cave hạng sang đầu tiên trong đời mà nó biết đến. Nó hôn thật nhiều cố tận hưởng cuộc vui đó thật lâu, lâu đến mức mà nó có thể. Rồi nó cũng đút con cu mình lến mép chim của Trang, lần này không như khi nãy, Trang có vẻ thoải mái hơn đôi chút dù rằng nó vẫn cảm thấy có cái gì đó lã lẫm ở người con gái này. Nó cũng không nhớ rõ những gì mình đã làm đêm hôm đó, nhưng nó chỉ chắc chắn rằng nó được làm tình với con cave hạng sang đó.
Sáng dậy nó bất ngờ khi Trang vẫn còn ở đó, đang trong vòng tay nó mà ngủ, nó cười, có 5 trăm vậy mà bao em này cả đêm, thật là ngoài sức tưỡng tượng. Nó nhẹ nhàng chui ra khỏi chăn và vẫn giữ cho cô bé ngủ, giống như ngày nào nó và Thủy còn sống chung. Tắm rửa thay đồ, nó lục bóp còn được 3 trăm mấy, nó thầm nghĩ và nhớ rằng nó được con nhỏ chịu giá 5 trăm nên nó tháo sim cái điện thoại cùi bắp nó đang sài ra, rồi để dằn lên ba trăm nghìn với cái điện thoại coi là cùi bắp mà nó mới mua không lâu trước đó. Nó vẫn không quên hôn lên trán nhỏ một cái trước khi đi, cũng giống như ngày nó còn sống với Thủy.
N.king nói có vẻ hợp lý nhỉ? hay!
Nó về đến phòng thấy của phòng được khóa bằng cái ổ khóa nó để trên bàn cạnh đó, nó cảm giác vui vẻ và lên đường tìm việc làm mới. Nó đi vòng quanh, tìm kiếm nhiều nơi, hỏi thăm nhiều chổ, cuối cùng nó đi làm phục vụ cho một quán ăn khá sang cách đó vài cây số. Ngày ngày nó vẫn đi làm buổi tối, ban ngày thì đi học, nó quyết tâm sẽ không chơi bời sa đọa như ngày trước, cũng một phần vì nó nghĩ bản thân nó không quá tồi tệ để lụy tình một đứa con gái như Thủy, dù rằng nó đêm đêm về vẫn nhớ mong đến một ngày Thủy sẽ trở về bên nó. Những ngày nó sống lại bằng chính bản thân nó, nhưng việc học của nó thì dường như không khá hơn, dù cho nó ngày xưa là đứa học tốt trong lớp, nhưng giờ đây nó chỉ cố gắng lắm mới hiểu được những gì mà thầy cô giảng trên lớp. Đầu óc nó không còn được tập trung và minh mẫn như trước, dù nó đã cố gắng đến chừng nào đi chăng nữa nó vẫn là một đứa học xoàng xoàng, thuộc loại chậm tiếp thu. Bản thân nó cũng không hiểu vì sao lại như vậy, nhưng có một điều rằng ngày xưa nó ít để ý mấy cô gái chân dài, hay mấy đứa ăn mặc hở hang đi ngan qua, nhưng giờ thì nó cảm giác thực sự thích thú khi ngắm nhìn những cặp ngực to tròn, hay những cái mông chắc nịt.
Nó buồn nhiều lắm, cho đến một ngày nó gặp lại Trang, hôm đó là một ngày cuối tuần, chổ nó làm có nhiều phòng, nhiều bàn, nhưng hôm đó nó trực trong những phòng vip sang trọng. Nó nhận ra người con gái đi vào cũng đám bạn quí phái kia, trong đó cũng có một vài người đàn ông, ai cũng ăn mặc lịch sự, sang trọng. Nó thầm nghĩ, cave hạng sang thì tiếp khách hạng sang, đành làm ngơ như chẳng hề quen biết vậy. Nó bước vào phòng, để chờ mọi người gọi món, nó hy vọng là Trang không nhận ra nó, nó cố gắng cúi đầu để tránh ánh mắt đó. Đến khi bưng thức ăn thì có vẻ như Trang nhận ra nó, cố ý chào nó, nó chỉ gật đầu rồi thôi bước ra. Cuối buổi tiệc, phòng đó bo cho nó ít trăm, nó vẫn nhận giống như mọi khi, còn Trang vẫn ra về như chẳng có gì xảy ra, nó thầm nghĩ : « thượng lưu đi chơi với hạng sang cũng đúng » .Với suy nghĩ đó làm cho ý chí nó càng trở nên sôi sục, nó quyết phải kiến tiền, kiếm tiền để trở nên giàu có khi nó tốt nghiệp ra trường, sau đó nó sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn, ba mẹ nó khỏi phải khổ cực vì nó nữa. Rồi nó quên hẳn đi mà tiếp tục làm việc, nó làm đến gần 11h đêm mới tan ca, vẫn chiếc xe đạp ngày nào, nó dắn xe ra, thì bất ngờ gặp Trang đang đứng chờ ngoài.
– Chào ! anh có nhận ra em ?
– Có ! nhưng hôm nay anh không có tiền đâu ! anh…
– Không em định chờ anh để hy vọng được anh chở đi một vòng.
Nó cười khẽ, cũng khá bất ngờ và thú vị, khi một con cave hạng sang lại có nhã hứng đi chơi cùng mình, vả lại còn bỏ cả những ông khách sang trọng. Nó đạp đi mãi, suy nghĩ khá nhiều, có lẽ chăng nhỏ có chuyện gì buồn chăng ? rồi nhỏ hỏi làm nó giật cả mình
– Định chở em đi đâu vậy anh Bình ?
– Trang muốn đi đâu ?
– Ra công viên gần đây nói chuyện.
– Tối rồi, ra ngoài đó nguy hiểm.
– Vậy về phòng trọ anh Bình đi ! được không ?
– Nhưng…
– Anh ngại ?
Nó lẵng lặng chở Trang về tận phòng nó, Trang vẫn ngồi chổ lần trước, nhưng lần này Trang cố nhìn mọi thứ,
tôi đang ráng hết sức mà viết lại đây mấy bác!
Nó lẵng lặng chở Trang về tận phòng nó, Trang vẫn ngồi chổ lần trước, nhưng lần này Trang cố nhìn mọi thứ,
– Phòng anh có vẻ gọn hơn lúc trước ?
– Ừ ! chuyện lần trước, anh ngại quá, với lại mong em thông cảm.
Dù nói như vậy nhưng trống ngực nó cứ đập liên hồi, như có chuyện gì đó khiến nó cảm giác hồi hộp, lo sợ, mà không đúng, phải là bồi hồi lắm.
– Chuyện đó có gì đâu !
Bình rót cốc nước mời Trang,
– Sao có chuyện gì nói đi !
– Anh Bình chưa có bạn gái sao ?
– Ngày trước có, nhưng vì anh nghèo, người ta bỏ anh mà tìm người khác rồi !
– Vậy à ? Cô ấy có đẹp không ?
– Cũng bình thường, nhưng chuyện tình cảm khó nó lắm em ơi !
– Vậy hả ?
– Những người khi nãy là khách của em à ?
Trang ngẫm nghĩ một lúc rồi nói
– Ừ !
– Sao em lại không đi với họ ?
– Em cảm giác không khỏe, nên… nên… về…
– Cuộc sống của em có gì không tốt sao ?
– Đúng rồi ! sao anh lại biết ?
– Thì 2 lần gặp, lần nào cũng thấy em không được vui.
– Em vẫn cười nói với anh mà ?
– Không ! trong ánh mắt đó !
Trang cười, cười vì một vấn đề tế nhị hay vì có một cái gì đó thần bí hơn,
– Anh có vẻ hiểu con gái?
– Ừ! Nhưng anh không thích tò mò chuyện riêng tư, nếu em cảm thấy không tiện thì thôi.
– Dạ!
em tiếp đây mấy bác!
Hai con người mà bản thân Bình cảm nhận có những cá khó giống nhau lại cùng tâm sự, mà chỉ nói chuyện phím là chính, Trang bắt đầu có cảm giác đặc biệt hơn với Bình, chứ không như lần trước, khi ngồi nói chuyện ngoài cửa Trang lại nắm lấy tay Bình. Tự nhiên nó cảm giác bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vai rồi ôm lấy nó, nó cảm giác run rẩy, nhưng rồi nó vẫn cố bình tĩnh, nhìn vào ánh mắt của Trang. Và nó biết rằng Trang đang muốn nó, nó hiểu, và tin chắc điều đó. Nó bạo hơn hôn lấy đôi môi Trang, nhẹ nhàng, êm ấm, nhẹ nhẹ, rồi từ từ thọc tay luồng vào trong áo của Trang, vẫn cái đôi gò ngực bé xíu, đầu ti hồng xinh. Nó đón cửa, rồi ôm chầm lấy Trang, nó sợ buông ra rồi Trang lại chạy mất như lần trước Thủy đã bỏ nó mà đi. Nó từ tốn cởi bỏ tất cả những gì trên người Trang, cô nàng vẫn có cái mùi hương thật quyến rũ, quí phái, nó hôn nhẹ lên cái mu nhỏ nhỏ của Trang, nó không ngại ngùng khi bú chim cho người con gái mà nó thực sự rung động, trong giấc mơ nó vẫn không bao giờ nghĩ Trang lại tự nguyện đến bên nó như thế này. Nó muốn từ từ thưởng thức cái thân thể tràn trề mùi hương của Trang, nó hôn từng thớt thịt trên người của Trang khiến cô nàng lạnh cả xương sống. Nó ngắm nhìn thật kỹ khuôn mặt của Trang, đôi mắt dịu dàng, tròn xoe và đầy trìu mến, mái tóc dài xõa lên ngực nàng. Đôi nhũ hoa bé xíu, hồng hào, nó mãi mê nhào nặng bóp nút cho thoải chí, dù gì thì khoảng nữa tháng rồi nó chưa được làm tình với ai, ngoài cái lần trước nó lên được ngủ với Trang. Nó không làm tiếp mà ôm
Trang vào lòng, dù tay vẫn sờ lên cái lung trần của Trang.
– Anh không có nhiều tiền như những người khác, anh đi làm, còn phải đi học, mỗi tháng anh sẽ cho em 2 triệu, anh…anh không bắt em phải ở với anh mỗi ngày, chỉ hy vọng, thứ 7 hay chủ nhật em đừng đi làm, mà qua đây với anh, anh không cần chuyện tình dục này đâu! Anh….anh chỉ mong em…không đi làm vào ngày thứ 7 hay chủ nhật thôi! Được không?
Nó nói nhưng ấp úng, vì nó hiểu đòi hỏi và cái yêu cầu nó với Trang là điên khùng, ngốc nghếch, nhưng nó vẫn cứ nói. Trang vẫn nằm trong vòng tay nó, nhìn nó một lúc rồi cười khẽ,
– Em hứa!
Nó vui lắm, dù rằng không nuôi được Trang mỗi ngày, nhưng ít nhất nó vẫn giúp cho cô nàng bớt đi phần nào trong cái cuộc sống đầy bon chen này. Nó hôn thật nhiều lên đôi môi mềm mại ấy, những kich thích mà người con trai và con gái khi ngủ cùng nhau, rồi nó vẫn làm cái điều mà dừng như bất kỳ người con trai nào cũng không tránh khỏi cái việc ấy, nó đút nhẹ con cu mình vào trong chim của Trang,
– Á!
Trang rên nhẹ một tiếng, nhó nhổm người, nhấn thêm một cái, con chim ấy cũng ướt vì được nó mơn tron khi nãy đến giờ, nó nhấn mạnh thêm
– Á….á……….
Tiếng rên khe khẽ của trang vẫn điều đặn theo từng nhịp của nó, nó cảm thấy hạnh phúc và như sống trở lại khi mà Trang cho nó những giây phút thật hân hoan, thoải mái. Nó cảm giác con chim của nàng như bóp chặc con cu nó, dù cố gắng chịu đựng nhưng vì ma sát gây ra là quá lớn nên nó đành bắng thật nhiều và mạnh những dòng tinh trùng qua con chim của Trang. Nó siếc chặc Trang hơn, rồi ôm thật chặc Trang. Nó cảm giác hạnh phúc, đê mê, đè lên người của Trang,
– Anh yêu Trang nhiều lắm.
Trang vuốt ve người nó một lúc, rồi cả 2 chìm vào giấc ngủ. Tỉnh dậy Trang vẫn còn ngủ, nó hôn lên má nàng một cái, rồi dậy như mọi ngày, tắm rữa, vẫn không quên hôn lên trán của Trang một cái.
buổi sáng tốt lành nhé!