Sau một vài ngày tìm hiểu, tối đó ở nhà Jenny lại lên gặp ông,
– Chuyện gì nữa đây?
– Anh Bình cứ tránh mặt con hoài.
– Ba có chuyện vui muốn kể con nghe nè!
– Chuyện gì? Con thì không vui được khi mà anh Bình cứ!
– Không! Con bồ nó thực ra chi là con nhỏ đứng đường, không biết vì sao nó lại lại đến được với nhau. Mà con nghĩ thử coi, vì cái gì? Cái gì mà nó lại đến với thằng này?
– Tiền!
– Đúng rồi, ba tính nói chuyện với nó, con muốn đi xem không?
– Khi nào?
– Mai, ba có số nó rồi đây!
– Đưa con.
– Thôi để ba lo được rồi!
– Ba tính sao?
– Thì cho nó ít tiền để biến khỏi cuộc đời của Bình.
– À! Nhưng mà ảnh cũng khó chấp nhận con?
– Ngốc! con không thấy má con Ba có thương gì đâu? Nhưng sống riết rồi cũng thương bả? giờ có bỏ đâu?
– Ba!
Người ta nói tình yêu nó khiến con người ta mù quán, chắc là đúng với Jenny.
Hôm sau, ông sếp hẹn Trang ra nói chuyện ở một quán cà phê.
– Chào cô!
– Dạ! chào chú!
– Ngồi đi!
– Dạ!
– Tôi không muốn nói chuyện dài dòng, nói thẳng vấn đề.
– Dạ! có chuyện gì con xin nghe!
– Giữa cô và con gái tôi? Ai có điều kiện tốt hơn?
– Dạ! con gái chú!
– Tốt! rất thành thật! vậy giữa cô và con gái tôi, người nào sẽ giúp được cho công việc của Bình?
– Dạ! cháu không giúp được gì cho anh ấy!
Nói tới đó Trang như hiểu ý ông sếp Bình muốn gì, đôi mắt to tròn của cô bắt đầu long lanh những giọt nước mắt.
tiếp đây N.king
– Tôi bắt đầu thích cái thành thật của cô rồi, sẵn tôi nói luôn…!
– Con hiểu chú muốn nói gì rồi, chú muốn con ra đi để tiện cho con đường tương lại sự nghiệp của Bình?
– Ban đầu tôi nghĩ sẽ cho cô 100 triệu để rời khỏi Bình, nhưng giờ tôi sẽ tặng cô hẳn 200, cô cứ ghi số tài khoản vào đây, chiều nay sẽ có cho cô và cô hãy biến khỏi cuộc đời của Bình, không bao giờ xuất hiện ở đây nữa.
– Xin lỗi, tôi không nói sẽ nhận tiền của chú, nhưng tôi hứa sẽ không xuất hiện trước mặt Bình nữa, chỉ mong ông cho tôi thêm 16 ngày nữa.
– Hay cô chê tiền ít?
– Chỉ hy vọng chú có thể cho tôi thêm ít ngày nữa thôi.
Ông suy nghĩ một lúc rồi nói,
– Tôi cho cô thêm 2 trăm nữa.
– Tôi nói rồi, không cần tiền, chỉ cần thêm 16 ngày nữa, tôi hứa tôi sẽ làm.
Ông ta không hiểu nhiều, nhưng có cái gì đó khiến ông tin Trang, cuối cùng ông tin Trang và chấp nhận điều kiện đó.
Trang ra về, người như không còn biết chuyện gì, hồn cứ thơ thấn đâu đâu, nhưng đến chiều hôm đó vẫn ngồi đợi Bình.
– Anh Bình!
– Ừ! Em cơm chưa?
– Em đợi anh nè!
– Anh hôn cái coi!
– Anh đi tắm đi.
Trang cố nuốt những giọt nước mắt, và không biểu hiện cho Bình thấy cái vẻ đau đớn sầu khổ của nàng, và có lẽ là cô nàng biết sẽ có lúc mình phải thế này, tất cả dường như Trang điều biết trước nên cô nàng không quá bất ngờ vì cái chuyện hôm đó. Hôm đó cô nàng chủ động trong cái chuyện chăng gối với Bình, Trang với bình sống với nhau quá lâu rồi nên chuyện đó cũng không gì lạ với cô nàng hay với Bình. Họ hôn nhau rất lâu, Trang cố làm như ngày mai là ngày cô nàng phải rời xa Bình. Bình nhận ra có cái gì đó hơi lạ trước cái thân thể của Trang.
tiếp nhé!
– Em!
– Dạ?
– Ngực em có vẻ to ra?
– Hả? thích không?
– Ừ! Em đừng nói đi bơm nghe? Anh không thích vậy mà!
– Không! Em tập thể dục đó.
– À! Mà chắc vì cũng khá lâu rồi mình không…
– Anh thấy em đẹp không?
– Em là đẹp nhất rồi!
Bình hôn lên cặp ngực của Trang, rồi trường người xuống hôn lên cái bíp ngọt ngào Trang,
– Anh Bình! Nhột lắm.
– Thêm tí nữa đi! Anh còn đang thích lắm cơ!
Trang cố vặn người mình lên, không