VN88 VN88

Đọc truyện 16 chị chủ nhà

Tôi là thằng thích vú đàn bà. Hồi nhỏ được má cho bú ké là mừng tíu tít. Bữa nào má cho em bú, tôi cũng xớ rớ bò vô theo. Má bợ ngón tay vô vú cho đứa bé há miệng bú chùn chụt, miệng tôi cũng bặp theo bắt chước. Má thường la tôi hoài: lớn rồi, đừng bú vú, coi hổng nên.

Vậy mà thấy cái mặt đờ đẫn của tôi hổng chịu bỏ đi, má không nỡ. Nên khi đứa em đã buông nhả lơi cái vú ra, má đặt nó xuống ván rồi là bà kêu tôi: này đây, má cho ngậm chút đỡ ghiền. Tôi khấp khởi mừng hết lớn. Tôi xà vô ngậm đầy vú má mà nút lia. Miệng thì nút mà tay thì vo vo cái vú bên kia.

Chắc má nhột nên má hất tay tôi ra mà mắng: đã được bú còn vọc. Má rất thương thằng con dại nên rầy thì rầy mà vẫn xoa đầu tôi một cách hết sức dịu dàng. Lớn lên lấy vợ, cái tật còn đeo hoài hổng bỏ nổi.

Ngày đầu tiên có vợ nằm kề bên, tôi đã mò đòi xin bú vú. Vợ tôi nhột kịch liệt đẩy hất ra. Tôi lăn xả vô chụp giựt, bả mệt ngất ngư lăn kềnh ra đó để tôi làm gì mặc sức. Tôi thiếu điều sục sạo như con heo bị bỏ đói từ lâu. Tôi nút xì xụp lên cái vú còn cộm cục sữa làm bả nhăn mặt như khỉ ăn ớt.

Sau này mò bóp và bú nút hoài, lại đẻ thêm bầy nhóc, vú bả mềm xèo vậy mà bả hở cơ là tôi vẫn nhìn say sưa như mới thấy lần đầu. Sáng sáng bả thay đồ đi làm, dù đang còn nằm lơ mơ tôi cũng xốc ngay dậy. Tôi lăng xăng chạy tới đòi phụ bả. Tôi lấy cái chuối chiêng, tôi mở nút áo, quàng áo nịt vô và gài cái móc phía sau cho bả.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.