VN88 VN88

Đọc truyện 16 chị chủ nhà

Bà xã nghe tôi tả oán thấy thương quá nên cứ ôm xiết tôi mà nựng: trời ơi, tội nghiệp anh quá. Em bực mình với anh thiệt bậy. Bả định mở miệng xin lỗi tôi nhưng tôi đã kịp úp luôn miệng vô hun lên môi bả một cái chóc.
Bả ú ớ đập thùm thụp vào lưng tôi chới với. Khi tôi buông bả ra, bả còn trách ngọt: đồ mắc dịch, hở ra là chụp hun đại, ngộp muốn chết.

Tôi thấy cơn ghen của bả tắt ngấm nên mở trò nhõng nhẽo lấy nê. Tôi ôm bả trong vòng tay, giụi đầu vào ngực áo bả mà giả bộ sụt sịt. Bả quính lên xiết cứng vào ngực, tôi thấy hai cái vú cà hích cà hác xỉa vô mặt tôi. Được thể, tôi vẫn dấu úp mặt vào ngực bả mà tay thì mò mò lên chỗ hột nút đã mở hồi nãy.

Tôi vân vê hột nút trong ngón tay rồi xích xuống mò mở hột nút kế tiếp. Bà xã còn đang phiêu diêu nơi phương trời nào đầy hoa tím nên tôi lấn tới mở thêm những hột nút tiếp theo. Vừa mở, tôi vừa lách mặt ra cho bàn tay dễ làm nhiệm vụ.

Tôi cởi hết vạt áo ra rồi mà bà xã còn mơ màng ở nơi nào. Tới chừng thấy cái mũi tôi rọ rạy trên lớp da trần nơi ngực bả mới hay là tôi lột tuốt tuột ra còn chi nữa. Tuy vậy, có lẽ vì bực tôi nên nãy giờ bả cứ để nguyên cái xú cheng trên ngực mà không cởi ra như mọi bữa.

Tôi được nước cằn nhằn bả: chèn ơi, bộ em bỏ tắm rửa sao mà còn chuối chiên chuối nướng nhủng nhẳng vầy nè. Bà vợ chợt tức cười, co tay kí kí lên đầu tôi nói đả đớt: chà, làm như ông hiền lắm, người ta để cho cởi dùm còn la.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.