VN88 VN88

Đọc truyện 16 gặp lại mối tình xưa mới hay

Một hôm, nàng khoe với tôi nàng đã có thai. Trời đã sang đông. Những đợt tuyết đầu mùa đã bắt đầu rơi. Những bộng hoa tuyết đang rắc trắng ngoài vườn. Nhà cửa, cây cối như được tạo nên bằng những tảng đá trắng, xốp mịn.

Đi dưới bầu trời đầy tuyết giá lạnh, tôi như một người đã mất cảm giác. Những hạt tuyết trắng giá lạnh cũng không kéo tôi ra khỏi nỗi bàng hoàng được. Tôi thất thểu bước đi, lòng rối ren vô hạn. Tôi phải làm gì bây giờ? Xin cưới nàng ư? Tôi có phải là con chim tự do đâu, muốn bay đi đâu chả được? Tôi có phải là cánh buồm nhàn hạ lững thững trên sông, trôi về đâu chả được? Tôi là con trâu giàđã bị người ta tròng sợi giây chão vào mũi và buộc cọc. Tôi còn có một sợi giây cáp chằng cổ ở nhà nữa. Đành rằng tôi đến với Kim không phải vì tiếng gọi của cái lồn đẹp, cũng không phải vì mùi vị của nó như tôi đã đến với Hiền Lương. Dù sao lương tâm tôi cũng không cho phép bỏ Kim được Kim có tội tình gì mà tôi bỏ? Vả lại tôi lấy cớ chi mà bỏ Kim được? Tôi biết Kim yêu tôi lắm. Ngay cả chuyện tôi yêu Hiền Lương tôi cũng đã quyết dình không bao giờ cho Kim biết. Tôi quan niệm im lặng không phải là dối trá.

Chả tội gì mà đi vạch áo cho người xem lưng, cần phải dấu kín tấm lưng trần của tôi càng lâu bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu. Chả tội gì lại làm cho câu chuyện thêm rắc rối, cũng chả tội gì để cho cuộc đời tôi sẽ bùng nhùng như một cái nhọt. ăn vụng và biết chùi mép. Kim sẽ không bao giờ biết được những điều bí mật về cuộc đời tôi cả. Đôi khi dù chỉ là thoáng qua, tôi có nghĩ tới trường hợp, biết đâu sau này một lúc nào đó Kim biết được những điều bí mật của tôi. Lúc đó thì sẽ ra sao? Tôi không hình dung nổi cảnh tượng lúc đó nhưng tôi tin rằng Kim sẽ đau khổ lắm. Tôi không khỏi không tranh lòng nghĩ tới Kim.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.