VN88 VN88

Đọc truyện 16 gặp lại mối tình xưa mới hay

Nghệ thuật nấu ăn của Kim cũng chẳng kém mẹ là bao. Giá mà Kim cũng tài nghệ như thế trong chuyện làm tình thì có lẽ đã không đến nỗi mỗi người mỗi ngả như bây giờ. Và, giá mà Kim thức thời hơn một chút, nhìn đời bằng đôi mắt giản dị như Chi thì có lẽ họ đã chẳng xa nhau.

Trong lúc Văn ngồi đây xem cán cân tội lỗi của hai người nghiêng về ai thì Kim đang trên đường đi đến nhà Thanh Xuân. Như người ăn mặn khát nước mà sự chung đụng xác thịt với Thanh Xuân là dòng nước mát, Kim uống không biết no, biết chán, càng uống càng khát và càng khát lại càng uống. Đã lâu, lâu lắm rồi, vì sự giận hờn không nguôi được trong lòng với việc làm của Văn, Kim đã không chung đụng với Văn. Dần dà nó cũng quên đi. Cái thứ ấy nó lạ thế đó, nó như người ăn chắt vậy, đã không ăn thì thôi, không nhớ, không thèm. Nhưng đã ăn rồi thì phải ăn liên tiếp, không có nó không chịu được, chả thế mà người ta lại nói “ngủ ngày quen mắt, ăn chắt quen mồm”.

Vừa đạp xe vừa nhớ lại những lần chung đụng với Thanh Xuân, Kim mỉm cười sung sướng, chưa gì trong lòng Kim đã rạo rực rồi. Gió sông lồng lộng. Mặt sông rộng mênh mông, đỏ ngầu phù sa. Tự nhiên Kim thấy con sông này đẹp một cách lạ thường. Dòng phù sa dỏ ngầu đang chảy cuồn cuộn như mang một vẻ đẹp lạ kỳ, vẻ đẹp hùng dũng mà chưa bao giờ Kim để ý tới và nhận ra. Trước đây, ngày hai buổi Kim vẫn thường đi qua con sông này, chiếc cầu này mà sao Kim không nhận ra vẻ đẹp của nó? Giờ đây chúng trở nên thơ mộng trước con mắt của Kim, cả con sông cùng với dòng phù sa đỏ ngầu của nó. Tấm lòng Kim như đang rộng mở với muôn loài. Kim thấy có cảm tình với tất cả những con người xa lạ, không quen biết, đang cùng Kim đạp xe trên cầu. Có một em bé ngồi dưới chân cầu với người ông mù lòa đang bền bỉ kéo chiếc nhị đã đứt day chưa kịp chìa tay ra xin Kim những đồng xu lẻ thì Kim cũng đã dừng xe lại, móc ví lấy ra tờ một đồng mới toanh đưa cho em bé gái mặc dầu đối với em tờ mới hay tờ cũ cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, vì tiền thì vẫn là tiền, em chỉ cần có tiền để tối nay về mua cháo cho ông thôi vì đã hai ngày nay ông ốm mà chưa có được thìa cháo nào vào bụng. Ngay cả đối với Văn, Kim cũng không còn oán giận như trước đây nữa. Đôi khi thoáng ngh~ đến Văn, Kim có hơi áy náy, băn khoăn một chút, một chút thôi, rồi những trận làm tình mạnh mẽ như phong ba với Thanh Xuân lại xóa nhòa đi tất cả Càng ngày Kim càng lao vào cơn cuồng phong đó như con thiêu thân lao vào đèn.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.