VN88 VN88

Đọc truyện 16 gặp lại mối tình xưa mới hay

Văn đang nằm đó. Những cơn mê sảng dữ dội cứ đến liên tiếp. Hết những cơm mê sảng thì lại tới những giấc mơ bồng bềnh. Lúc thì Văn đang cõng Kim lội qua cánh đồng nước năm nào, lúc thì Văn đang cười đùa với Hiền Lương trong thung lũng đầy hoa cúc vàng, lúc thì Văn đang ngồi chờ Thomas ở hành lang, lúc thì Văn đang chụp những bức ảnh khỏa thân cho anh Thomas và chị Thu Nguyệt, lúc thì anh Thomas và Văn đang cùng chơi chung một chiếc lồn, lúc thì Văn đang nói chuyện tâm tình với Đắc. Cứ thế, đang nhìn thấy người này thì lại thấy người kia, chưa kịp nói chuyện với người này thì người kia đã biến mất.

Hành lang bệnh viện chạy dài tới tận phòng Văn đang nằm.. ánh sáng ngoài hành lang mờ mờ song cũng đủ soi rõ số phòng. Kim dừng lại. Tự nhiên trống ngực Kim đập liên hồi. Đã bao tháng nay Kim không gặp Văn thì nay Kim gặp Văn trong cảnh đau lòng như vậy. Văn đang nằm trong phòng chườm đá, mắt nhắm nghiền, thỉnh thoảng chân tay lại co giật. Bên cạnh một người phụ nữ đang ngồi quay lưng ra cửa nên Kim không trông rõ khuôn mặt. Kim đoán đó là chị y tá trực đang ngồi bên bệnh nhân cấp cứu. Kim cứ đứng thế rất lâu, không dám động đậy, cũng không dám bước vào, không dám gõ cửa, không cất nổi bước chân. Tự nhiên Kim hiểu rằng cái con người đang thiêm thiếp nằm đó mới là người thiết tha, gần gũi nhất trên đời nây đối với Kim. Những giọt nước mắt nóng bỏng cứ theo nhau chảy dài trên má Kim. Chiếc ví xách tay tuột khỏi tay Kim, rơi đến “bịch” xuống sàn nhà khiến người con gái đang ngồi cạnh Văn giật mình quay ra phía cửa. Hai đầu gối Kim bỗng khíu xuống. Kim không tin vào mất mình nữa. Người con gái đó chính là người được cử về cơ quan cùng đợt với Thanh Xuân, người có đôi mắt xanh và đôi mồi đỏ như hai cánh hồng khép lại.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.