VN88 VN88

Đọc truyện 16 gặp lại mối tình xưa mới hay

Gần tới ngày về tụi bạn khuyên tôi:
– Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn. Mày cứ mang mấy cái phích Trung Quốc vừa mới mua được ấy lên gặp tay phụ trách đi, rồi sẽ tính chuyện sau.

Tôi làm theo lời chúng. Mắt ông ta sáng bừng lên khi nghe tôi nói: “Cháu có chúi quà biếu chứ’ và tôi đặt hai chiếc phích có hình con công màu đỏ chói lên bàn. Tôi tưởng thế là xong, chắc cái án kí luật của tôi cũng sẽ giảm đi phần nào. Song tôi thật là ngây thơ. Ờ đời này có cái gì mà không phải trả giá? Muốn yêu cũng phải trả giá . Muốn được làm mẹ cũng phải trả giá . Muốn sống tốt hơn cũng phải trả giá. Ngay đến muốn được cống hiến cho đời cũng phải trả giá.

Ông ta nhìn tôi hồi lâu, nói:
– Em có vội không vào trong này ngồi xem tivi, nói chuyện cái đã?

Tôi theo ông ta sang một căn phòng khác, có đặt một chiếc tivi, nhưng không có ghế ngồi. Người ngồi xem phải leo lên giường.

Trong lúc tôi tự hỏi, tại sao ông ta lại mời tôi xem tivi lúc này, chả lẽ ông cần một người bạn tivi đến thế hay sao như người ta cần một bạn đồng hành, bạn văn để bàn bạc văn chương, bạn thơ để cùng nhau nâng bầu rượu túi thơ, bạn rượu để ngâm nga giải sầu… thì ông ta đã đặt một bàn tay nhão nhoẹt lên vai tôi, nói:
– Tội của em là nặng lắm. Chửa hoang rồi đẻ con giấu diềm suốt mấy năm trời. Em nói thật đi, ai làm em có chửa đấy?
– Cháu đã viết trong bản kiểm điểm gửi chú rồi. Hôm đó cháu bị say rượu không biết gì nên làm sao cháu biết được ai làm cho cháu có thai.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.