VN88 VN88

Đọc truyện 16 gặp lại mối tình xưa mới hay

Ngài bác sĩ đã lột xác. Cái con người thật của ngài đang đứng trước mặt tôi.

Phản ứng đầu tiên của tôi là ngỡ ngàng, không tin vào những lời ngài vừa nói. Có lẽ nào một lương y kiêm từ mẫu mà loài người đã đặt một phần sứ mạng và tương lai của mình vào tay ngài lại có thể nói ra những điều đó? Tiếp theo là phản ứng tởm lợm. Tôi muốn nhổ bọt vào cái mặt lì lợm rồi chạy ra ngoài hô hoán cho mọi người chạy vào bắt ngài. Cuối cùng là phản ứng đầu hàng chẳng khác gì con chó đã chịu phủ phục nằm dưới chân chủ sau một hồi sủa ăng ẳng đã bị chủ đá cho mấy cái. Đúng như ngài nói, ai tin tôi mà hô hoán. Ai tin một con bé chửa hoang, đã hiến dâng cái lồn cho một gã đàn ông nào đó thì làm gì còn giá trị nữa mà để ai tin. Trước con mắt của mọi người thì cái lồn của tôi đâu chỉ có một thằng đàn ông mần mò. Nhiều thằng đàn ông cũng đã mần mò cái lồn đó chán chê ra rồi. Còn nguyên vẹn gì nữa đâu mà giữ gìn?

Trước mắt tôi hiện lên con đường đầy chông gai mà tôi sẽ phải vượt qua nếu tôi không cho ngài bác sĩ mượn tạm chiếc lồn. Thôi thì đành liều cho ngài mượn tạm chiếc lồn trong vòng một tiếng vậy. Thân phận giun dế ở đời thì đành phải vậy chứ còn biết chèo chống sao bây giờ. Cũng chẳng ai biết được chuyện này. Chẳng bao giờ gặp lại ngài nữa trong cuộc đời, chẳng phải tủi hổ chi nữa. Vì hoàn cảnh bắt buộc cũng như các cô gái làm tiền bán chôn nuôi miệng vậy còn tôi bán chôn để mua tự do, thì có sao đâu. Thế là tôi đồng ý. Tôi cởi quần áo ra và leo lên giường. Ngài trân người ra nhìn tôi nằm ngửa trên bàn khám như chưa bao giờ nhìn thấy tôi cởi truồng trước mặt ngài vậy, ngài có biết đâu cái lồn tôi cũng đã là một vật khá quen thuộc với ngài rồi, tuy chưa được xỏ con cặc vào lồn tôi nhưng ngài đã mấy lần được chọc những ngón tay lông lá của ngài vào sâu trong đó, móc ngoáy chán chê ra rồi. Một lát sau như sực tỉnh giấc chiêm bao, ngài vội dứt quần áo ra khỏi tấm thân đầy lông lá của ngài và tiến lại bàn khám, quì trước cái lồn tôi, cúi mặt xuống đó, hôn. Trông ngài lúc này chẳng khác gì con người cách đây mấy vạn năm về trước, như một con đực lông lá xồm xoàm đang cúi xuống liếm đít con cái. Sau nửa tiếng làm nhàu nát mọi chỗ trên cơ thể tôi sau nửa tiếng khi ngài đã phóng hàng trượt con tinh trùng của ngài vào lỗ âm đạo tôi, ngài bảo tôi ngồi dậy, mặc quần áo, đi về. Ngài hứa một tuần sau sẽ cho tôi cái giấy giới thiệu vào viện. Một tuần trôi qua, một tháng trôi qua, nhiều tháng trôi qua… Và chẳng bao giờ ngài cho tôi cái giấy đó cả. Ngài đã lừa dối con bệnh của ngài.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.