VN88 VN88

Đọc truyện 16 gặp lại mối tình xưa mới hay

Tôi ngồi đợi Thomas. Thomas mê lồn đã có tiếng. Nhưng dù mê đến đâu thì cũng phải nghĩ tới người khác một tý chứ. Hôm qua đã không về. Sáng nay cũng không về nốt.

Sáng nay tôi và Hiền Lương đều dậy sớm. Nói là “dậy sớm” nhưng thực ra có ai ngủ chút nào đâu. Nghĩ lại sự việc xảy ra đêm qua, tôi không khỏi buồn và ân hận. Tôi muốn nói một câu gì đó thật dịu dàng với nàng trước khi bước ra khỏi phòng. Thế mà cuối cùng tôi chỉ thốt lên được một câu giả dối:
– Anh xin lỗi em, người đàn ông đôi khi cũng có những giây phút yếu mềm.
Nàng im lặng. Nàng không tỏ ra giận tôi, cũng không hề tỏ ra ân hận. Nàng nắm cánh tay tôi giữ lại:
– Anh ở lại ăn sáng đã, còn sớm, anh Thomas chưa về đâu.
Nàng nhìn tôi. Cái nhìn như oán trách: “Chả lẽ anh không biết em mê anh hay sao? Em chờ đợi cái giây phút yếu mềm của người đàn ông ở anh đã lâu rồi đấy”. Người đàn bà đôi khi lại thích những người đàn ông quyết đoán, mạnh bạo và hung tàn.

Tôi cứ ngồi thần ra, mệt mỏi, phờ phạc, lòng buồn rầu không thiết làm chi nữa. Bụng đói cồn cào cũng chẳng buồn ăn. Nếu không có chiếc ghế đỡ lưng tôi thì tôi đã ngã bổ nhào ra đằng sau rồi. Vở kịch đêm qua coi như thất bại thảm hại. Nàng cười vào mũi tôi. Đàn ông thế mà hèn. Liệu có bao giờ một cơ hội như thế lại đến với tôi nữa không? Có lẽ không bao giờ. Nàng sẽ bay đi với những con chim khác, những con chim đực ức mập, khỏe mạnh, sẵn sàng giương lông cánh để gà những chị chim cái bất cứ lúc nào. Chứ đâu có như tôi, miếng ngon kề tận miệng còn không biết đường và vào mồm, còn để đánh rơi. Đạo đức với chả đạo đức ? Có ngu đần thì có. Tôi cứ ngồi đó như một thằng ăn mày, mặt mày phờ phạc để tự nguyền rủa mình, tự hối tiếc. Bỗng thang máy dừng đến “xịch” một cái. Có lẽ là anh chàng mê lồn đã bò về ? Một người từ trong thang máy bước ra, dừng lại. Người đó tò mò nhìn tôi, rồi kêu to, giọng ngạc nhiên và phấn khởi:
– Cậu đấy à Văn? Tớ cứ nghĩ cậu không có nhà hay còn đang ngủ vì tớ đến đột xuất, lại đến sớm. Xin lỗi cậu nhé, tớ cần gặp cậu quá. Tớ sắp về rồi mà ồ hóa ra là ông Đắc.
– Thế cậu đang đợi ai đấy?
– Không, có đợi ai đâu. Ngồi xuống đây đã nào!

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.