Nhưng anh kết nghĩa phu-thê với em không luận giàu nghèo, giai tầng xã hội, còn người phụ nữ Đông phương chúng em có mặc cảm cam chịu sự dồn ép thể xác, dục vọng vì phong tục, vì lễ giáo gia đình và sự khắc khe của xã hội, không dám bước trên dư luận; thêm vào đó vợ phải phụ chồng lãnh vực giao tế, văn phòng kiến văn em có phần hạn hữu, nên trong đầu em chỉ nghĩ đóng trọn vai trò là bạn mãi mãi, của một người nữ an phận.
-Em không phản đối, vâng em xin vui vẻ hầu anh…
Cánh hạc chiều hôm đọc Truyện 18 mới
Ông Robert cảm thấy bà Tuyết dáng người thon nhỏ của phụ nữ Á đông, so với vợ mình lúc sanh tiền: vú lớn đẫy đà, to con nên thầm thương hại. Ông nắm tay bà kéo cùng sang giường ông ngủ chung. Ông đứng ôm hôn hít bà hồi lâu, hâm nóng không khí gợi dục, gây niềm tin và sự hưng phấn lẫn nhau dưới ánh đèn lung linh mờ ảo của căn phòng ngủ khá sang trọng.
Bà Tuyết cảm thấy rung động trong lòng cách kỳ lạ khi bàn tay đàn ông choàng ôm vào người, nó tăng dần trong cơ thể. Mùi da thịt của ông tỏa ra càng làm bà bàng hoàng, kích ngất hơn sau bao năm vắng chồng,- rồi cùng chồng đến với nhau không bao lâu-, lòng bà như tủi tủi, bùi ngùi thân phận thổn thức tận tâm can; hơn nửa bà cảm thấy Robert không thờ-ơ khi con chim của ông nó ngẩng đầu lên chạm vào vùng da thịt bên dưới ấm ấm tăng dần. Tay ông luồn thoa nắn nhẹ nhàng cặp nhũ hoa, bà không còn biết gì nữa vì đê mê cho đến khi ông nương bà ngả người trên giường gần kề, bà mở mắt ra như tỉnh lại… Rồi cả hai tự cởi bỏ áo quần và tìm đến với nhau hưởng lạc thú như điên như dại. Con chim ông thọt vào hang động bà, nắc bổ tới liên tục, bà rên la: “đau quá anh ơi,- thương em nương tay, chết em… vì âm hộ bà không thể hé mở -chất nhờn chưa rịn, đúng hơn cửa mình bà nhỏ so với dương vật ông khá to và dài hùng dũng xâm lăng; bởi sự thiếu vắng âm dương giao hòa từ lâu, ông hứng quá nên bắn mạnh dòng tinh dịch tích lũy dư thừa tràn bên ngoài cửa âm hộ bà.