VN88 VN88

Đọc Truyện 18 cậu tư chướng mới nhất

Ông Củ trúng nọc không còn nói năng. Khẩu đài của ông tắt làn sóng từ đây. Bà Củ tiếp tục rà tầng số và bắt đầu phát thanh rổn rang :
– Tui hỏi chuyện làm ăn, ông cho là chuyện quốc cấm, an toàn bí mật phải không?
Ông Củ thấy không yên nhưng gắng giọng cái uy trước mặt Chướng :
– Quốc cấm cái con cặc gì ở trong cái nhà cho ăn không cho đụ.

– Lại ăn nói chẳng ra đâu vào đâu, lồn bà còn đàng hoàng hơn nhiều.
Ông Củ nghe tiếng lồn là mùi lồn xông lên mũi nếu không khí êm đềm ông đã nứng cặc rồi. Chỉ có thế mà lòng ông Củ lắng xuống. Ở đâu đây thoảng hương lãng mạn, trữ tình. Ông nói với giọng đi trên mây trên mưa :
– Sáng nay buôn bán con mẹ gì được, không gặp rắc rối là phước đức ba đời ông bà để lại.
– Ông cứ phóng đại vấn đề.
– Bà ở đàng sau, đâu biết con cặc gì?
– Mà chuyện…chuyện chi?
– Có gì đâu, sáng này tưởng thằng củ buồi Chướng mở cửa tiệm, ai dè cả đêm, nó có cạy cửa đi đụ hoang hay không mà nó ruồi cặc ngủn li bì nên khi tôi giật mình thì mặt trời đã lên cao cả sào Cửa vừa hé mở thì con đụ dai, đụ khỏe, mở hàng món pô mát – va – dở – linh, thấy mặt đã “thấy ghét “, buôn bán gì cho lại…ế ẩm đến trưa rồi sinh ra lắm chuyện trong nhà. Con nhỏ xú quẩy hết chỗ nói.
– Con nhỏ nào mà quái đến vậy?.
– Bà cứ giả vờ, ngứa cặc, tui không buồn nói chuyện với bà.
– Thiệt tình, tui không đoán con lồn thúi nào được.
– Ai trồng khoai đất này, con Tím sát vách đây nè!
– Hèn chi ông ra nông nỗi này.
– Bà đừng phát ngôn bừa bãi, người ta ở sát vách, bà con xa không bằng láng giềng gần. Tui có tuổi, đụ mười phương cũng chừa một phưng đụ tuổi già, đâu đến nỗi nào làm càn, làm ẩu.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.