Kể từ đó, tối nào Sinh cũng hẹn gặp với Phương Lan, cả hai người ân ái hết sức thỏa mãn. Dần dần chàng cũng coi Phương Lan như một người bạn thân của mình. Nhiều lúc vui chuyện với bạn học, Sinh cũng kể về Phương Lan cho các bạn thân nghẹ Có người khuyên chàng:
– Đệ từ nơi xa lên kinh ôn luyện dự thi cần phải cẩn trọng trong việc quan hệ nam nữ, chốn đô thành phồn hoa nhiều cạm bẫy không thể lường trước được. Không nên thái quá trong việc hoa tình.
Người khác cũng khuyên:
– Đệ không dò hỏi kỹ xem cô ta là ai ử Chẳng may cô ả là phường kỹ nữ lầu xanh hay là con gái vụng trộm cha mẹ làm chuyện tình ái lén lút thì saỏ Khi người thân của cô ta phát hiện ra thì có phải là liên lụy đến đệ, làm lỡ chuyện học hành không?
Nhiều người khuyên nên Sinh cũng nghĩ ra một chút, chàng nói:
– Đa tạ các huynh, đệ đã chỉ giáo, tôi sẽ hỏi nàng về những điều đó để cả tôi và các huynh đệ có thể yên tâm.
Đêm đó, sau khi ân ái thỏa mãn, Sinh lựa lời hỏi nàng về thân thế, gốc tích. Phương Lan mỉm cười trả lời:
– Thiếp với chàng gặp nhau là duyên trời định, ân ái giữa chúng ta đang lúc nồng đượm, sao chàng lại thắc mắc, nghi ngờ thiếp vậỵ
Sinh cố gạn hỏi và ngỏ ý muốn được thăm nhà nàng, Phương Lan cười nói:
– Gia cảnh nhà thiếp đang lúc khó khăn, để chàng đến thật không phảị Nhưng nếu ý chàng đã muốn thì thiếp cũng xin chiều ý. Đêm mai chàng hãy đến thôn Đông ở phía Nam Thăng Long, tìm đến căn nhà cạnh cây gạo ở cuối thôn, đó là nhà thiếp, thiếp xin dọn dẹp nhà cửa đợi chàng đến thăm.