Lồm cồm ngồi dậy, thôi không hôn chị nữa, tôi ngồi dậy, chị vẫn đang nằm đó, đôi mắt lim dim, đang thở hổn hển, tôi đưa tay xuống dưới, tụt hẳn cái váy ra khỏi ng chị, rồi tiện tay, kéo luôn cái quần lót ra, nhân lúc chị đang lim dim, tôi chầm chậm xoa nhẹ cái quần lót, nó âm ấm, dinh dính, tôi khẽ đưa lên mũi hít 1 hơi, 1 càm giác hơi ngai ngái, nồng nồng sộc vào mũi, tôi ném chiếc quần lót qua 1 bên, cố gắng trấn tĩnh đầu óc, ngắm lại thân hình tuyệt mỹ của chị.
(Phải tả thế nào nhỉ, theo lỗi văn tả cảnh ngày xưa của các bé tiểu học nhé ^^ )
Cả thân hình – là 1 màu trắng hồng của làn da, mang theo những đường cong hoàn mỹ nhất của thượng đế – đang nằm đó, tôi mắt đang lim dim, đôi môi đang run rẩy hé ra thở hổn hển, hai trái đào tiên đang nhấp nhô, mịn màng , trắng như trái mỡ đông, 2 đầu ti bé xíu nằm trên đỉnh,hòa cùng nhịp thở của đôi vú nhô cao nhấp nhô lên xuống, đang như mời mọc, đang như lôi cuốn, bờ eo thon nhỏ, mịn màng, cái lỗ rốn bé xinh khẽ ẩn khẽ hiện, đôi chân dài, 1 chân duỗi thằng, 1 chân đang co lên, thon dài và thắng mịn, ơ chính giữa đó, 1 vùng đen huyền bé, nhô nhô lên là cái mu lô`n đầy kích thích, là mồ chôn của bao anh hùng, nó nhô lên khiêu khích, như mời mọc, như muốn nói : đến đây đi, đến đây đi, lại đây …..