“- ê, nhanh lên, ng đâu mà yếu như sên thế – tiếng tôi vang lên
“ – cái j, em là con trai, tất nhiên là khoẻ hơn rồi, với lại lúc nãy chạy trên cầu mệt quá rồi – chị đang đi bộ đằng sau, đang thở hộc hộc, mồ hôi ướt đẫm cả khuôn mặt, và ngực áo, hình như đã chán chạy rồi, tính bỏ cuộc.
Tôi bĩu môi : ‘ – thế mà khoe khoang chạy thi, còn nói nào là chạy đc hơn 1 vòng hồ, mới chưa đc nửa hồ đã mệt.
“- cái j, điêu vừa vừa thôi, hơn 1 nửa rồi nè, tại nãy chạy trên cầu mệt quá chứ bộ – h thì ngồi hẳn lên ghế đá rồi, đang lấy tay phe phẩy làm quạt, mồm thổi phù phù.
“- Gớm, cứ lôi truyện trên cầu ra, chạy đc có tý mà cứ kể mãi thôi, yếu thì nói yếu, ai bảo sao mà cứ nổ hoài – tôi trêu trêu, cười nói
Chị chả thèm nghe, ngẩng đầu lên, nhìn tôi bằng ánh mắt trong veo, kiều lừa tình : – ê, ra mua nước đi nha, chị đợi, mệt quá không đi đc nữa đâu, mà chị khát lắm rồi.
Tôi giả bộ ngó quanh, tôi bảo : – em có thấy thằng Ê nào xung quanh đây đâu.
Chị nhổm dậy tính đập tôi 1 cái, may mà tôi trách đc, tôi cười cười : – thôi, chút nữa ra cổng uống, ai lại bắt em 2 tay cầm 2 túi nước bao h, trông hài lắm. Chả thấy chị nói j, tôi lại tiếp : – với lại mới chạy xong, mồ hôi ra nhiều, uống nước lạnh là cảm đó ah nha.
Chị bĩu môi : – thôi không cần, tý mời đây cũng không thèm uống, nhờ có tý mà cũng không chịu đi.
Nhìn cái mặt vênh lên, cái mũi chun lại, cái môi cong lên, tôi bật cười, cái này gọi là làm nũng sao, tôi ngồi xuống gần chị, ngửa mặt ra đằng sau, thở dài : – em cũng mệt lắm, tý ra cổng uống nước cho đàng hoàng, lớn rồi lại cầm cái túi mút mút, không thấy giống trẻ con ah.
Đc 1 lát, cảm thấy đỡ mệt rồi, tôi kéo tay chị đi : – thôi đi, đến hàng nước em khao, lẹ lên, sắp tối rồi.