Những lời chân tình nhưng đúng sự thực, Nga không còn cãi được. Diễm thơ ngây hơn mẹ nàng. Diễm làm tình hay hơn mẹ nàng. Tuyên đã mê Diễm hơn mẹ nàng….Nhưng Nga không chịu đứng ở đó, nàng hỏi tiếp cô em:
– Diễm, lần cuối cùng, em gần Tuyên là ngày nào?
– Mới trưa nay, nhưng mẹ không hay biết. Mẹ cứ cho em còn nhỏ, thơ ngây, dại khờ…lo vào bếp pha càphê, lấy bánh ngọt cho Tuyên ăn…Trong lúc đó, em và Tuyên …dắt nhau vào phòng tắm.
– Như thế hai người….chỉ làm được có mười, hoặc mười lăm phút?
– Ừ, chừng mười phút thôi, là Tuyên ra trong em. Có khi em chưa kịp sướng nữa kìa…Mà có ăn nhằm gì . Muốn chơi lâu, thì em tìm đến anh tài xế, tha hồ một tiếng, hai tiếng cũng được…
– Em không sợ có bầu à?
– Dạ chơi thì phải chuẩn bị chớ.
Thuý Diễm vói tay xuống hộc tủ lấy vài ba hộp thuốc ngừa thai liệng lên giường và nói:
– Bùa hộ mạng của em đó.
– Nhưng tuổi của em….làm sao mua được những thứ này?
– Không phải em mua, mà lấy cắp của mẹ. Của bả thiếu gì trong tủ. Em xài hết lại vào lấy. Bộ chị tưởng mẹ chỉ có Tuyên là nhân tình thôi sao? Hằng tá. Muốn chơi ai là hẹn hò. Nhưng, em chỉ không hiểu sao mẹ lài có những nhân tình tuổi chỉ đáng con…