VN88 VN88

Đọc truyện Cà Mau dấu yêu

– Chú thật sự là kẻ có tôi , chú nói, ban đầu vì kiềm chế không được chú đã hại đời cháu, nhưng lỗi của chú còn lớn hơn gấp ngàn lần, vì chú mà cháu đã sa đọa.
– Cháu không trách chú đâu, chỉ vì cháu không kiềm chế được lòng mình thôi.

Tôi cảm động quá chồm tới hôn chú, mong được chú vuốt ve lại như lúc nào. Chú chợt lùi ra, nói nhỏ và nhanh:
– Cháu đừng làm vậy! Chú không muốn gây thêm tội lỗi.

Tôi bỡ ngỡ , thất vọng và xen lẫn cả tự ái. Có lẽ chú cũng cho là tôi dâm đãng hay sao? Tôi giận dỗi suốt tối hôm đó. Chú nhường cho tôi phòng ngủ và ôm chăn mền ra phòng khách ngủ. Tôi trằn trọc suốt đêm, đến gần 5 giờ sáng mới ngủ được.

Tôi tỉnh dậy nhìn đồng hồ đã 12 giờ trưa. Chợt tôi nghe tiếng hai người đàn ông đang nói chuyện to nhỏ, nhận ra tiếng của chú với ai đó. Tôi mở cửa phòng ngủ bước ra, trên người chỉ mặc chiếc áo sơ mi của chú An ( vì đã mất vali nên không có đồ ngủ). Có một gã đang ngồi nói chuyện với chú, ngó tôi như muốn ăn tươi nuốt sống. Gã là anh họ chú An, nhưng lớn hơn chú gần hai chục tuổi , theo tôi đoán ít nhất cũng 55 tuổi. Nghe nói hắn ta làm ăn tại Sài Gòn, bộ dạng hắn cũng chứng minh được điều đó, béo phệ đầu hói, lông mày rụng gần hết. Tôi vào phòng tắm để lại sau lưng cái nhìn thèm thuồng của lão Sâm ( tên lão anh họ chú An ). Tôi cỡi áo ra, vạt áo sau động lại một vết vàng ố, nước của tôi rỉ ra khi nằm suốt đêm thèm nhớ chú; tôi bĩu môi nói với mình: “Dơ áo thì chú ráng mà chịu , ai bảo ?” Tôi chỉ hơi tiếc là chỉ còn hôm nay, không đủ thời gian để nghĩ ra chuyện chọc tức chú.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.