Tôi nằm sang bên kia giừơng , ghét chú chưa từng thấy. Tôi bật khóc, khóc thật lớn, khóc vì nữa giận chú, nữa giận mình không nên chọc tức chú làm gì. Chú như đã nguôi, vòng tay sang ôm tôi nói nhỏ, dỗ dành: “Chú xin lỗi cháu !” Tôi càng khóc to hơn. Chú hôn miệng tôi không cho tôi khóc. Chú hôn khắp mặt tôi, vuốt ve thân thể tôi. Tôi mê ly trong từng cái vuốt. Tôi không còn biết gì nữa ,cuốn lấy chú, hôn khắp người chú, mân mê nút dương vật chú . Chúng tôi lại làm tình một lần nữa, nhưng lần này thật êm dịu nhẹ nhàng, nâng niu nhau từng tí. Suốt đem hôm đó tôi va chú An quấn lấy nhau không rời.
Sáng hôm sau tôi rời Cà Mau ngồi bên ba với một nụ cười nở trên môi. Tên Tài xế vẫn nhìn lén tôi qua kiếng chiếu hậu, tôi không để ý tới hắn. Ba hỏi tôi: “Có chuyện gì vui con kể cho ba nghe với !” Tôi nói: “Không có gì đâu ba ạ! Con chỉ hiểu bản thân mình hơn trước thôi!”.
Cà Mau còn đây trong kí ức tôi. Một bài học giá trị trong đời mà tôi sẽ không tìm lại được ở chốn phồn hoa đô thị.
( Hết truyện Cà Mau dấu yêu )