Ngày đầu tiên tôi rất mệt vì đi thăm thân nhân. Đêm hôm đó tôi lại ngủ không dược, vì hình ảnh mong manh ẩn hiện sau lớp quần áo của đám em gái họ tôi, làm cho cái dương vật của tôi lại cứng ngắt nữa rồi.
Cô bé lau nhà đọc truyện hay
Sáng hôm sao tôi thức dậy nhưng còn nằm tên hên trên giường, thằng nhỏ của tôi cứ giương thẳng chào cờ hoài không biết mệt. Tôi dưa tay dịnh cho nó xuất tinh khí ra để hạ hỏa xuống, thì có một con bé bưng xô nước bước vô phòng tôi. Tôi kéo cái áo che thằng nhỏ của tôi lại. Con bé không nói gì cả cứ loay hoay lau nhà từ trong góc phòng ra. Tôi nhìn nó quan sát, nó khoảng 15 tuổi, bận một bộ đồ hơi cũ như đã giặt nhiều lần nên bộ đồ trông mỏng dánh như là giấy. Tôi có thể nhìn xuyên qua lớp vải mỏng đó và biết là nó không có bận đồ lót nên trong. Con bé cứ lầm lủi lau nhà. Tôi hỏi:
– Em là ai vậy?
Con bé ngẩn đầu lên trả lời:
– Dạ cháu giúp việc ở đây, giặt giũ, nấu cơm và dọn dẹp.
Con bé qủa thật dễ thương qúa, gương mặt trắng, cặp mắt to, tóc dài ngang lưng. Tôi hỏi tiếp:
– Ai bảo em vô dây?
– Dạ má của chú đi chợ rồi và dặn con vô dây đọn dẹp, nhưng đừng đánh thức chú dậy.
– Còn thằng Tùng , em của chú dâu rồi?
– Dạ chú Tùng đi làm từ hồi sớm, chiều mới về.
– Vậy má chú giao nhà cho em hả?
– Dạ.
Tôi tự nhiên nóng rang người, còn thằng nhỏ thì cứng như khúc củi. Tôi nói nó:
– Vậy em qua đây dọn giường cho chú đi.
Con bé ngoan ngoãn đi lại giường tôi rồi lủi thủi xếp chăn và gối. Tôi ngồi dậy, nhưng khổ?nổi là cái dương vật của tôi nó chỉa thẳng ra. Tôi cố tình lách qua cho thằng nhỏ đụng phải tay con bé. Nó cũng không có phản ứng gì, nó cứ?lo đọn dẹp. Tôi lấy cái bóp móc ra tờ giấy 100 đô, rồi nói với nó:
– Chú cho em nè.
Con bé quay lại thấy tờ giấy 100 đô thì gương mặt nó trở nên tươi rối mừng rỡ. Nhưng nó vẫn chưa nói tiếng nào. Tôi nói tiếp:
– Cầm lấy đi , chú cho đó.
Nó cầm lấy, bỏ vô túi, dường như nó rất mừng, miệng nói lí nhí “Dạ con cám ơn chú.” Rồi tiếp tục xếp chăn gối. Tôi nhìn nó một hồi lâu, rồi không kiềm chế nổi cơn dục vọng của mình. Tôi tiến tới sau lưng nó, bất thình lình tôi dưa tay bóp ngực của nó. Nó hoảng hồn quay lại, giương cặp mắt sợ hải nhìn tôi. Tôi cười nói:
– Đừng lo, chú rờ một chút, chú cho em 100 đô nữa.
Nghe 100 đô, con bé dứng yên không nói gì, để cho tôi sờ mó vuốt ve nó. Hơi thở của tôi phả vào sau tai con bé làm cho nó nổi gai ốc đầy mình. Rồi tôi lấy lưỡi liếm nhẹ lên vành tai nói. Nó rùng mình nhắm mắt mà không nói tiếng nào.