Ông Năm không trả lời mà càng làm tới. Ông bế xốc nó đem đặt trên cái giường mà Phương vẩn hay ngủ. Con Loan giảy dụa và kêu la lên:
– Bác Năm, bác Năm! Buông con ra… buông con ra
Ông Năm nằm sấp trên mình nó, đè hai tay nó ra, hôn và liếm lên mặt nó. Rồi ông áp chặt miệng lên đôi môi xinh đẹp của con Loan, ông vừa hun vừa nút thật mạnh. Con Loan ú ớ, chống cự một cách yếu ớt.
Ông năm nắm hai tà áo con Loan kéo giựt bung hàng nút. Cái áo bằng vải rách toan, nút áo văng tung toé. Cặp ngực con Loan bung ra khỏi cái áo. Cặp vú thật là đẹp tuy không to lắm nhưng tròn xoe như hai trái cam và trắng như trứng gà. Ông Năm như bị đói lâu ngày, ông hun hít say sưa lên đầu vú rồi ông ngoạm gần trọn hết cái vú vô miệng. Ông lấy răng cắn gị cái vú rồi nhả ra, ông làm cứ như vậy, hết vú bên phải rồi ông xà qua vú bên trái. Vú của con Loan bị ông cắn rồi kéo, Con Loan đau quá đến nỗi chảy nước mắt.
Rồi ông ta rà rà cái lưỡi nhám nhúa của ông xuống phần bụng con Loan, ông ngoáy lỗ rún nó. Nó cảm thấy người nó tê rần đi, một cảm giác rờn rợn lan khắp người. Ông kẹp chặt nó, rồi luồn tay kéo tuột cái quần bà ba ra khỏi chân nó. Da thịt con Loan thiệt là nõn nà, nó nằm dưới ông năm mà run sợ. Con Loan có cái lồn bự và trắng hếu, mu lồn cao nghều nghệu, trên mu chỉ có vài cọng lông. Ông Năm say đắm nhìn cái lồn đẹp của đứa con gái đang xuân. Cái lồn con Loan như là một cái bánh đúc ngon đang phơi bày trước mắt ông. Ông rà lưỡi chỗ háng con Loan, làm nó nổi da gà khắp mình, rồi dùng lưỡi đùa giỡn với hai mép lồn, kế đến ông ngoạm trọn phần thịt vung cao đó vô trong miệng mút lấy mút để. Con Loan quíu người bậm môi nằm chịu trận cho ông năm bú liếm nó,