o O o
Thanh đi vội xuống lầu, nàng vẫn còn thắc mắc chuyện tối hôm qua. Phòng tắm không có đe`n, ánh đe`n đọc sách sáng qua khe cửa trong phòng mẹ con Trang. Thanh vặn nhẹ quả đấm, nàng hé cửa nhìn vào… Trang nữa nằm, nữa ngồi dựa trên giường, đầu ngẫn cao, mắt nhắm nghiền… hai tay đang thọt vào trong áo ngủ, một tay trên ngực, một tay giữa háng… Thanh chợt hiê~u… nàng bỗng thấy thương em vô cùng… Trang đã không có những ngày tháng hạnh phục như nàng… Thanh nhẹ nhàng khép cửa lại rồi đi lên lầu.
Hà đã ngáy đều, nàng chun vào mền với chồng, ấm cúng vô cùng, nhưng Thanh không ngủ được… bao nhiêu câu hỏi và trả lời xoay vần trong đầu cùa Thanh… nàng đang đối đáp với chính mình…
o O o
Ngày Chúa Nhật trôi qua thật bình yên. Cả ngày Hà chơi đùa với đám con của mình và bé Ti. Lâu lâu, Thanh bắt gặp ánh mắt của Hà dừng lại trên người của Trang, ngời sáng trong thoáng chốc, rồi bình thường như không có đặc biệt cả. Thanh cũng nhìn ra được ánh mắt dịu dàng, hạnh phúc của Trang khi nhìn Hà chơi đùa với đám nhóc, nhất là những lúc bé Ti phụng phịu, nhõng nhẽo giành cho bằng được… “Ba Hà” với các anh chị; thường thì sau giây phút đó, một thoáng buồn ánh lên mắt Trang. Thanh cảm thấy thương con, thương em, thương cháu, và thương chồng. Hạnh phúc là đây, là vui vầy, là xum họp, là trọn vẹn… Thanh đã có quyết định cho tính toán của mình…