Hai bàn tay đang nhẹ nhàng và thành thạo tháo từng cúc áo của Phương Anh ra. Em phản ứng lấy lệ rồi cũng ưỡn người ra sau để hắn cởi dễ dàng hơn. Cái áo được tuột ra thân trên bây giờ chỉ còn độc cái áo lót mà thôi. Hắn đặt tay lên đó mà vuốt ve nhè nhẹ. Cảm giác mềm mại thật là thích thú. Bầu vú đủ lớn để tay hắn cầm rất là vừa.
Hắn vòng tay ra sau lưng mà cởi áo lót của nàng ra. Phương Anh nói nhỏ yếu ớt.
– Đừng anh. Em vẫn còn con gái.
– Anh sẽ cưới em mà. Tin anh đi. Anh chỉ yêu mình em mà thôi.
– Vâng ạ em tin anh.
Phương Anh suy nghĩ một lát rồi trả lời như vậy. Có nghĩa là nàng đã đống ý để hắn lấy đi sự trong trắng của nàng rồi. Bây giờ chẳng có gì ngăn cản hắn nữa cả. Cửa nhà đã được khóa lại. Và trong này chỉ có hắn và nàng mà thôi. Bây giờ đã là hơn 9 giờ một chút rồi. Hắn đã xin phép bố mẹ Phương Anh một lát rồi. Vậy nên hắn phải làm mọi việc thật nhanh chóng.
Cái áo lót được vứt sang bên để lộ ra cái bầu vú trắng muốt như bông và mịn màng đáng yêu biết bao nhiêu. Hắn sờ sẫm mân mê hết vú bên này đến bên kia. Hắn lần mò cái núm vú nhỏ nhắn hồng hào mà sờ mà vuốt.
Cái núm vú nó cứ cứng dần lên theo từng động tác của hắn. Đặt Phương Anh nằm xuống giường. Hắn cúi xuống hôn lên vùng ngực trần và trắng của nàng. Hắn hôn từ cổ xuống đến gần bầu vú thì lại đưa lên. Thi thoảng có liếm sượt qua vú của nàng. Nhưng chưa chạm đến nó vội. Phương Anh nổi hết cả da gà vì quá đê mê vì các hành vi này. Nó làm nàng chẳng chịu được bao nhiêu.