Cô bé thấy vậy liền ngồi dạy ngay. Nhưng em quên mất con căc… hắn nhét trong lồ…n em vẫn trơ gan cùng tếu nguyệt trong đó. Thế nên động tác của em. Cộng với sự dứt khoát đè xuống của hắn làm cho con căc… đâm rách toang cái màng trinh mà đi vào bên trong. Con nhỏ hét lên một tiếng thất thanh. Nó kêu rất to, làm cho hắn sợ mấy lão bên ngoài nghe thấy được.
– Nhỏ thôi em. Không mấy ông ấy nghe thấy thì chết cả anh và em đó.
– Nhưng mà em đau quá anh Trường ơi.. có phải em mất trinh rồi không. Huh u… em chẳng biết đâu. Mẹ em nói con gái không được mất trinh sớm quá. Không thì không ai yêu. Em biết phải làm sao bây giờ anh.
– Chuyện đó để sau rồi tinh. Em yên nhé. Bây giờ nhớ không được hét to nữa nghe chưa. Nếu không thì chết đó.
Cô bé gật nhẹ đầu khi mắt vẫn còn mấy giọt lệ. Bằng chứng cho nỗi đau đầu đời. Hắn nhấp nhè nhẹ mấy cái cho con nhỏ đỡ đau. Rồi như sợ có người vào bất chợt bây giờ thì chết. Hắn nhấp thật mạnh. Những cú nắc tàn nhẫn và thô bạo. Vào cái lồ…n vừa mới mất trinh xong. Điều đó làm cho Hoa đau lắm. Cô bé cứ vặn vẹo thân thể để cho căc… hắn đỡ cạ vào vết rách. Nhưng không được.
Nó cứ như sát muối vào vết thương vậy. Hoa bây giờ chỉ còn thấy đau chứ chẳng sướng một tý tẹo nào cả.
Hắn mới tối hôm qua đã mất bao sức cho Phương Anh rồi. hôm nay lại là một cái lồ…n trinh nữa chứ. Thế nên hắn rất nhanh mất sức.
– Ngừng đi anh Trường em đau lắm rồi đây.
– Anh sắp ra rồi em ráng chịu phút nữa thôi.