VN88 VN88

Đọc truyện hay Hồng Quế và Tôi

Ái Lin có một căn hộ ở Quận 3, nàng sống tại đây hai năm nay rồi. Hồng Quế cho biết nàng cảm thầy thoải mái làm việc tại ngân hàng này khi thấy đám đàn ông đồng nghiệp đều trẻ trung cỡi mở, nhưng nàng cũng phê bình là bọn chúng tôi luôn nghĩ rằng tất cả đàn bà con gái gặp ho đều dễ dàng bị lôi cuốn để sẵn sàng leo lên giường với họ. Còn tôi, nàng phê bình tiếp, tôi thì hơi khác tôi không có tà ý kiểu miệng nói tay quờ (chưa đâu em!) tôi tự nhủ vậy nhưng mồn tôi lại khác :
– Anh rất thích nhận xét của em, nhưng anh luôn tôn trọng các bạn đồng nghiệp vì mỗi người có nếp sống riêng của họ.

Thấy cũng đã trễ, tôi đưa nàng về nhà, khi chúng tôi đến trước cửa apparment của nàng tôi cảm nhận là thời cơ đã đến lúc nghe nàng nói :
– Anh Xuân, em rất thích buổi chiều hôm nay, thú thật lúc đầu em nghi ngờ hảo ý của anh, nhưng sau đó em thấy tầm hiểu biết về âm nhạc cũng như tư cách của anh suốt buổi chiều nay làm em tin tưỡng anh hơn. Rồi nàng tiếp. Nếu anh muốn vào nhà em chúng mình uống thêm chút gì nữa nhé !
– Lẽ dĩ nhiên là anh muốn chứ, vậy còn gì bằng. Cố dấu nét thỏa mãn để nàng khỏi nghi ngờ tôi tiếp. Giờ này về nhà chắc anh cũng không ngủ được vì anh thức khuya quen rồi.

Chỗ nàng ở tuy hơi nhỏ nhưng đầy dủ tiện nghi được trang trí đẹp mắt theo kiểu ‘đàn bà’, Tôi bước vào phòng khách ngồi xuống bộ salon nệm da. Cảm thấy hơi nóng, tôi hỏi nàng :
– Anh cởi áo được không?
– Anh cứ tự nhiên. Nàng đáp vọng từ trong bếp. Khi nàng trở ra trên tay là cái khay, bình ca phê, hai cái ly và chai Napoléon. Nàng với tay bật dàn âm thanh nổi một điệu nhạc jazz modern vọng ra từ dĩa CD, nàng ngồi xuống cạnh tôi, chúng tôi lại tiếp tục trò chuyện như hai kẻ tri kỷ từ lâu rồi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.