Từ Thăng Long sang thành Đồ Bàn, Tướng Trần Khắc Chung dùng thuyền đi phải mất 7 ngày mới tới nơi. Lúc tới nơi chỉ còn ba ngày để làm lễ chôn cất cho vua chế Mân. Sau khi triều kiến bá quan của triều đình Chiêm Thành. Họ liền giữ ngay phái đoàn của nước Đại Việt trong nhà khách và có quan quân canh gác cẩn mật vì sợ phái đoàn có ý cứu công chúa Huyền Trân. Đến nơi nước người, lạ nước lạ cái, tướng Trần Khắc Chung nghĩ mãi cũng không tìm được cách nào để mà giải thoát cho người công chúa của mình. Cuối cùng chàng ta chỉ còn biết cách là đòi gặp cho được công chúa để nhận tội bất tài của mình và nhắn lời yêu thương của hoàng gia gởi gắm. Với ý đó? tướng Trần Khắc Chung trách tội lễ quan của nước Chiêm Thành không tôn trọng phái đoàn Đại Việt vì không cho nhắn lời của vua nước Đại Việt cho công chúa trước khi nàng bị đem ra tế đài. Để tránh xung đột, cuối cùng lễ quan của nước Chiêm Thành cũng đồng ý cho duy nhất một mình tướng Trần Khắc Chung được gặp mặt công chúa. Biết rằng để phái đoàn tùy tùng ở lại nhà khách cũng không làm gì được, tướng Trần Khắc Chung liền phái đoàn tùy tùng hãy trở về thuyền, hư trương thanh thế ở thuyền đó rồi bí mật chuẩn bị chiếm một thuyền khác và sẵn sàng đợi lệnh của chàng. Sau khi phân phó xong, chàng hiên ngang một mình một ngựa đi vào cấm cung của triều đình Chiêm Thành. Ở mọi nơi mọi nghách đều được canh phòng cẩn thận. Từ cổng cấm thành đến Tây Cung, nơi công chúa đang ở, là một vườn hoa đào rộng lớn. Hai bên đường đi mặc dù không có ai, nhưng các tường thành bao bọc đều có đầy dẩy lính gác đứng canh. Một mình một ngựa, tướng Trần Khắc chung ung dung thúc ngựa đi vào. Tới cửa Đông cung, một cô tỳ nữ ra đón chào, rồi dẩn chàng vào chính đường đứng đợi công chúa. Khi tới đứng ngay giữa chính đường, chàng chấp hai tay lại nâng ngang mày rồi cúi đầu đướng đợi. Trước chàng 3 thước là một cái đài cao ngang đầu của chàng. Trên đó là một chiếc ghế to bao bọc bằng vải nhung. Sau ghế là màng cửa, che lối vào hậu điện. Chung quanh căn điện là các nàng tỳ nữ đứng canh. Chỉ một lúc sau thì chàngđã nghe được tiếng sột soạt ở trên đài cao rồi một giọng nói nhẹ nhàng của thành Thăng Long được cất lên giữa cung điện của hoàng cung Chiêm Thành.