– “Để chú coi…” Tân dời mắt, nhìn xoáy lên ngực nàng rồi ánh mắt tiếp tục quan sát xuống phần dưới… rồi trở lên, “cháu đẹp như thế này thì làm sao mà không có, chỉ cần cháu lên tiếng thôi.” Tân ướm lời.
– “Vậy chú có… tặng cho cháu không?” Jennifer mở đường.
– “Để coi… chú cho cháu mượn được mà,” Tân ỡm ờ, “không biết mặc lên người cháu có đẹp không…”
– “Sao không. Nó giống cái quần cháu đang mặc mà. Chú muốn… coi không?” Vừa nói Jennifer vừa đứng lên, móc hai ngón tay vào hai bên lưng quần kéo trịch xuống… Cái kiểu lừng khừng của Tân làm nàng càng nứng thêm. Từ hồi tới giờ, nàng quen với chuyện thích nhau thì nhào tới chứ không vòng qua lượn lại như vầy.
Tân hớn hở ra mặt, “Cũng được…” và, mặt chàng bỗng nghệch ra khi cái quần ngắn của jennifer rớt xuống đất… ngay trước mặt Tân, chỉ vài phân, là một cái háng thật đẹp, cái quần sìlíp bằng lưới nghuyễn, mõng dính, nhìn xuyên qua được… giữa đáy, in rõ một đường chẻ đứng và bên trên lờ mờ phồng lên một đám lông: không phải là mầu đen… Người Tân run lên, hơi thở nóng bỏng của chàng phà vào giữa háng Jennifer làm nàng nhột nhạt…