“Tại sao mẹ lại không mặc quần lót, truồng như nhộng thế này? Nói cho con nghe xem nào?”
“Mẹ, … mẹ … cũng không biết nữa,” Thu Thảo đỏ mặt ấp úng.
“Thì ra mẹ cũng đã có dâm ý rồi đó mà!”
Đàm Loan áp mặt vào âm bộ của Thùy Hạ, hai tay nó vạch mép *** nàng ra và bắt đầu liếm nơi âm hạch của nàng thật điêu luyện.
“Đàm Loan, dừng lại đi con. Mẹ là mẹ vợ của con mà, đừng làm vậy!”
“Ôi, con rễ làm tình với mẹ vợ! Tội lỗi, tội lỗi quá!”
Đàm Loan cười cợt trong khi Thu Thảo bắt đầu co người lại vì cảm giác cực khoái đang tràn lên chiếm đoạt người nàng.
“Ngưng lại đi con!”
“Tại sao? Mẹ không sướng sao? Tận hưởng cái cảm giác đó đi mẹ.”
Đàm Loan vẫn tiếp tục liếm lấy liếm để âm hạch của Thu Thảo.
“Mẹ … không chịu nỗi nữa!”
Trong khi hai vòng tay của Thu Thảo ghì chặt lấy tấm lưng của Đàm Loan, chàng ta nhanh nhẹn trườn lên và đút nhanh dương vật hùng vĩ vào cửa mình của Thu Thảo.
“Đừng con! Mình không thể làm vậy được!”
Nhưng đã quá trể, cái phần thân thể dung tục cứng ngắc của Đàm Loan đã đi ra đi vào âm hộ của mẹ vợ nó như chỗ không người. Trên thảm lá vàng đỏ, hai thân thể trai gái trần truồng quyện lấy nhau, ngụp lặn trong khoái cảm xác thịt và trong ý tưởng rằng mình đã dám ăn trái cấm.