Đàm Loan trườn lên người nàng. Trời lại bắt đầu mưa nặng hạt. Thùy Hạ cảm nhận dương vật to và cứng ngắt của nó đang len lỏi tìm cách đi vào người nàng.
Không hiểu vì sao, nàng lại rướn người lên cho nó có thể đút vào dể dàng mà không hề chống cự. Nó mạnh bạo dấn sâu vào làm thủng màng trinh của Thùy Hạ một cách chớp nhoáng.
Thế đấy, nàng đã thất trinh với chính thằng con nuôi của mình! Nếu ai mà biết được thì nàng chỉ có nước độn thổ! Âm đạo của nàng đã trơn như trét mở nên nàng không hề thấy đau đớn.
Mưa đổ xuống càng ngày càng to nhưng Đàm Loan bất chấp. Dưới cơn mưa dầm dề trong đêm cuối hè, ngay bên bờ hồ tắm, một đôi nam nữ thật đẹp đang cùng nhau chia sẻ sự hoan loạc của một cuộc giao hợp quá đỗi loạn luân.
Hai thân thể quyện vào nhau, nhấp nhô sau tấm màn nước mưa. Tiếng mưa rơi làm át đi tiếng rên của Thùy Hạ và tiếng nhóp nhép phát ra khi dương vật của Đàm Loan ra vào nơi âm đạo.
Đàm Loan quả là dai sức, sau nửa tiếng mà nó vẫn còn nhấp lên Nhấp xuống, ra vào thân thể người mẹ nuôi xinh đẹp của nó . Bất chợt, thằng nhỏ bổng nhắm mắt và nín thở, Thùy Hạ chợt bừng tỉnh và hốt hoảng:
“Đừng xuất tinh vào người mẹ! Mẹ có thể có thai!”
Nhưng đã quá muộn. Từng luồng tinh dịch âm ấm bắn vào sâu trong âm hộ Thùy Hạ. Đàm Loan gục xuống nằm đè lên người nàng, mặc cho nước mưa tầm tả đổ lên hai thân thể trần truồng. Một thoáng sau, nó đứng lên và bế nàng vào nhà.
“Thả cho mẹ xuống…”
Đàm Loan ngoan ngoãn đặt Thùy Hạ xuống rồi lấy khăn cho nàng lau người. Thùy Hạ đỏ mặt mắc cở khi thấy ánh mắt của thằng con lướt khắp thân thể lỏa lồ của mình.
“Mẹ tha lỗi cho con,” nó ấp úng.