VN88 VN88

Đọc truyện mới con tim bứt rứt mới hay

Tôi kéo chị lôi xềnh xệch vô buồng tắm. Chị hỏi rối rít : anh còn định bày trò gì nữa đây. Hổng lẽ anh còn muốn phi dê cho nó giống đầm. Tôi bật cười kiểu nói nhí nhảnh của chị, nhưng thây kệ, tôi cố lôi bay đi.

Vô tới nơi, tôi mở sợi dây hoa sen tồ tồ, chị hoảng hốt : ủa, anh mở nước làm gì. Tôi vừa giữ tay chị vừa nói : hổng lẽ chị để lông rặm nó đâm vô cho lở ngứa tét bét ra mới chịu sao. Tui tiếc là không có cái bông chải, chớ không thì tui chẳng lôi chị vô đây làm chi. Chị hiểu ra, nhưng lòng rùng mình dài dài : cũng may mà anh hổng có cái đó chớ anh mà dùng ngoáy vung thiên trong đó, chắc tui xí lắc léo quá anh ơi. Nội dòm tay thầy hù quẹt quẹt phủi tóc sau gáy mỗi khi tới nhà hớt cho ảnh, tui đã muốn xụm, phương chi anh lại quậy cái mớ lông vô thì còn gì là lồn tui nữa.

Tôi bật cười khạch khạch khen : chị đúng là giàu tưởng tượng. Tôi ngưng nói và dí cái vòi vô háng chị, xịt cho nước xối ướt hết và lấy tay mò móc rửa cho chị. Chị nhột phải ngồi bệt xuống, nạnh giò ra cho cái lồn mở lớn. Tôi móc rửa ọp ọp, chưa gì nhớt ứa ra ọc ọc. Tôi trêu chị : bà này nhạy thiệt, tới rửa ráy mà cũng xón ra, hèn chi hai ông bà hú hí chết thôi.

Chị cãi lại : anh đừng đặt điều, lâu lâu ảnh mới dợt sơ một trận mà anh kêu là tôi với ảnh làm nhau hà rầm. Nói điều hổng có là tội nặng lắm nghe. Tôi cũng nào kém : chị nói lâu lâu mà tối nào cũng nghe hai ông bà giỡn nhau, la um, tôi nứng bằng chết. Tôi buột miệng nói băng băng chữ nứng làm chị tròn xoe mắt : ủa, nói vậy, hai đứa tui tệ vậy à. Tội nghiệp làm anh khó ngủ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.