VN88 VN88

Đọc truyện mới con tim bứt rứt mới hay

Tôi thở dài ảo não, hơi thở như ngựa chứng. Ê ẩm, rã rời, không còn thứ gì dính vào thứ gì, người ngợm trở thành lỏng chỏng. Tôi chán làm sao, trăn trở như người mất hồn, mộng du.

Đã vậy thì thôi đi. Cứ lúc tôi căng thẳng tột độ thiếp đi thì chị lại bò vào thăm chừng. Có lẽ chị sợ tôi ngất, điều đó làm tôi càng bối rối. Dù chị có cho tôi sờ soạng hay hun bú nhưng làm sao có thể đền bù sự cô lẻ của tôi chìm chìm giữa không gian u tối trời đêm.

Sáng ra, tôi ngượng ngập biết bao. Anh đã thức dậy và đang xúc miệng với cái be khác. Anh thấy tôi khật khừ thì hỏi trêu : thế nào chú mày đêm qua ngủ được chớ. Hay là rượu vào đốt cháy tế bào làm khó chịu, giá có con ghẹ chắc là xài chết bỏ. Và chưa chờ ai cười góp, anh đã ôm lấy bụng ngửa đầu cười rất lớn.

Chị lấp ló gần đó, nháy nhó, ý nói tôi đừng bực vì lời anh. Tôi đi thẳng vào phòng vệ sinh, chị lăng xăng lại qua, nói bô bô để anh đừng chú ý, nhưng chốc chốc lại tạt vào cho tôi ôm rờ chút đỉnh. Tôi thiệt cảm động, hết sức cám ơn chị.

Người đàn bà này thiệt có vẻ gì thật hấp dẫn. Dù là theo dân gian đánh giá người có chồng đã thành xái nhì của thiên hạ mà sao thứ xái nhì này nó quyện bện đàn ông phải khổ sở đến thế. Tôi đã từng bú vú và sờ nựng lồn chị, nhưng có lần nào giống lần nào. Dường như các món đó luôn đổi mới nên cuốn hút lấy tôi như chất keo làm cho tôi không sao gỡ ra nổi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.