VN88 VN88

Đọc truyện mới sức mạnh của bùa yêu mới hay

Tắm rửa xong, nàng cốtình không mặc quần áo lốt bên trong, chỉ mặc bộ bà ba mỏng manh, để bộ ngực vươn lên sát tà áo mỏng. Nàng rón rén lên nhà trên. Thấy Cu Con đang ngồi ngoài hiên, bên mấy chậu kiểng. Nàng tới gần hỏi nho nhỏ:
– Cu Con không đi coi hát với mấy cô hả?
Thằng bé vẫn ngồi bất động, nhìn ra vườn như không để ý gì tới câu hỏi của Cúc. Như vậy là chứng tỏ nó giận nàng thực sự rồi. Cúc làm bộ mơn chớn.
– Hôi sáng chị tầm bậy quá, Cu Con đừng giận chi nữa nhé.
Thằng nhỏ vẫn ngồi im, không nói năng gì. Cúc để một tay lên lưng nó xoa nhè nhẹ, dỗ dành:
– Thôi… đừng giận chị nữa mà. Có gì thì nói cho chị nghe đi. Hay là Cu Con thích đi coi thầy Năm luyện bùa thì tối nay đi đi, chị không nói với ai đâu.
Bỗng thằng bé quay lại nói:
– Nhưng mà chị bếp đâu có thèm đi với Cu Con.
– Cu Con biết rồi mà. Chi coi cái đó kỳ lắm, thầy Năm biết được thì chết. Cu Con đi một mình đi.
– Bộ chị bếp không thích sao?
Cúc cười nịnh:
– Cu Con đừng làm khó chi nữa mà. Chi là đàn bà con gái đâu có dễ dàng như Cu Con được…. Thôi, đừng giận chị nữa nhé. Vô nhà đi. Trởi tối rồi đừng ngồi đây muỗi cắn chết.

Vừa nói, Cúc vừa choàng tay qua vai thàng bé dìu nó đứng dậy. Bóng tối đã nhá nhem lan ra từ hàng cây ngoài vườn. Trong nhà tối hơn. Thắng bé dựa vào mình Cúc đi theo nàng vô trong. Vừa qua tới ngạch cửa, bàn tay Cu Con để thõng phía trước sát bên mình Cúc rà về phía trước ngay chỗ kín đáo nhất của nàng làm Cúc giật mình co người lại. Nàng không ngờ thàng nhỏ táo tợn như vậy.
Cúc gắt nho nhỏ, nắm lấy tay nó kéo ra chỗ khác.
– Thôi mà…. đừng làm cho chị đau nữa.
Thằng bé quá quắt, nhất đinh không cho nàng kéo tay nó ra. Nắm tay lại thực chặt. Cúc vùng vằng tính sô nó ra. Thàng bé nói thực nhanh:
– Sao bố Cu Con làm thì chị bếp không kêu đau.
Nghe Cu Con nói thế, Cúc toát mồ hôi. Chùn tay lại, hỏi:
– Ai nói với Cu Con vậy?
– Chị bếp còn tính đấu nữa hay sao. Mỗi rân bốxuống bếp là Cu Con theo rình. Chưa nói với mẹ là may cho chi rồi còn phải hỏi nữa.
Không hiểu sao Cúc hấp tấp nói như thú tội:
– Đừng… đừng nói chuyện đó với mẹ nhe Cu Con.
– Nếu Cu Con muốn nói thì nói lâu rồi.
Nghe thằng bé nói vậy, Cúc cũng bớt sợ. Chẳng những nàng buông tay không kéo tay nó ra nữa mà còn kéo nó sát vô mình. Nàng thì thầm bên tai Cu Con:
– Sự thực thì bố Cu Con đâu có làm gì quá đáng đâu phải không?
– Nhưng chị bếp có thích bố làm như vậy không?
– Cu Con đã rình thấy rồi mà phải không? Chi cự nự hoài chứ bộ.
– Nhưng sao chi bếp không la đau như lúc nãy?
Cúc cười nho nhỏ:
– Cu Con không nhớ tối qua hay sao. Bi như vậy bây giờ mới đau đó. Chứchị đâu có để bố Cu Con làm gì đâu.
– Cu Con thấy hết đau rồi.
Con trai khác con gái mà.
Cu Con xoa nhè nhẹ trên vùng da thit y đang nắm, hỏi: .
– Chị bếp còn đau chỗ này thực hả?
Cúc gật đâu.
– Ừ cũng bớt rồi. Nhưng Cu Con đừng sờvào đó nữa được không?
Thằng bé gật đầu nhe nhẹ. Nó từ từ buông tay ra, Nhưng lại luồn qua vạt áo Cúc, mò lên ngực nàng hỏi:
– Ở đây chị bếp có bị đau không?
Bàn tay mò mẫm của thàng bé trên da thịt làm Cúc thấy lâng lâng. Hình ảnh thân thể cường tráng của thầy Năm tối qua hiện lên thực rõ trong đâu. Cúc run run nói:
– Chỗ đó bóp nhè nhẹ đâu có đau.
– Nhưng Cu Con thấy bữa trước, hình như bố bóp mạnh lấm phải không?
– ừ Bố Cu Con làm chi đau lắm.
– Sao chị bếp không nói với bố Cu Con như vậy?
– Chị sợ la lên, mẹ Cu Con biết còn khồ nữa. Nên chỉ dám tránh né mà thôi.
– Vậy bây giờ Cu Con không bóp mạnh như bố đâu.
– Ừ nhưng coi chừng mấy người về thấy thì khổ nữa.
– Hay là để Cu Con gài cửa lại. Ai về phải kêu, tụi mình biết liền.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.