VN88 VN88

Đọc truyện mới sức mạnh của bùa yêu mới hay

Cái nhìn của Mỹ Kim về Jacklin thật đúng. Tuy nhiên, có một đìêu nàng không nghĩ tới là ngày sinh nhật thứ 21 ấy của Jacklin, đã đưa cô nàng tới một khúc quanh mới của cuộc đời. Hôm ấy, Jacklin hồi hộp nộp đơn xin làm vũ công, và không ngờ lại được Johnson mời đi ăn tối.

Cái hẹn cho một bữa ăn với người chủ mới này đã làm Jacklin thật vui mừng. Nàng biết ràng; đìêu mơ ước trở thành một tài tử biểu diễn nhẩy múa trên sân khấu đã có cơ thành tựu. Từ nhỏ tới lớn, Jacklin đã mê ca vũ hơn bất cứ cái gì khác Chỉ có một đìêu làm nàng sợ mộng ước không thành là cái mũi to như quả cà chua và da mặt thì đây mụn và tàn nhan. Vậy mà người chủ rạp hát này lại đễ dãi thu nhận nàng vào làm vũ công ở đây. Một rạp hát nổi tiếng và lớn nhất nhì của thành phốdu lịnh lừng danh thế giới này. Và, buổi tối, nàng lại được Johnson mời xem buổi trình diễn lý thú tuyệt vời này. Sau khi xem hết màn
biểu diễn của Mỹ Kim, Johnson hỏi nàng:
– Em thấy cô tài tử này biểu diễn thế nào?
Jacklin mỉm cười trả lời.
– Cô ta biểu diễn thật tuyệt vời. Em là phụ nữ mà cũng phải run lên nữa. Hèn gì khán giả ngưỡng mộ cô ta như vậy.
– Em nhắm có thể lôi cuốn khán giả như cô ta được không?
– Muốn theo kịp cô ấy, em chắc còn phải học hỏi nhìêu lắm. Và nhất là anh có chịu giúp em thì mới được.
Em nghĩ anh làm gì được cho em đây ?
– Em biết chắc, không có anh, em không làm được gì hết.
– Tại sao vậy?
– Anh cho em nói thực nhé.
– Cứ nói đi.
– Nhưng anh hứa đừng vì những gì em nói mà thay đổi ý định không mướn em làm ở đây nữa được không?
– Đìêu đó thì đương nhiên rồi. Miễn là…
Thấy Johnson ngập ngừng, Jacklin nói ngay.
– Miễn là cái gì cũng được.
Johnson choàng một tay qua vai Jacklin, mỉm cười:
– Vậy em nói đi.
Ngả theo tay Johnson, kề sát mặt bên má chàng. Jacklin thì thầm:
– Em thú thực với anh. Em đã đi xin làm vũ công ở nhìêu rạp hát quanh đây rồi, và họ đều tửchối không nhận em. Mặc dù những rạp hát đó rẻ tìên và thua xa rạp Con Heo Vàng này.
Vậy mà tại sao em dám xin vô đây làm?
– Lúc bướcvô phòng xin việc, em chỉ định xin một chân quét dọn rạp hát thôi. Ai ngờ lúc ấy anh đi qua, lại bảo em đìên vào chỗ vũ công nên em viết đại.
– Nhưng sau khi được xem các màn trình điễn vừa rồi. Em còn giữ ý định biểu diễn trên sân khấu này nữa hay không?
– Em cầu mong được như vậy.
Ánh sáng trong rạp hát từ từ bớt dần. Johnson quay mặt về phía Jacklin, bờ môi kề sát, tiếng anh ta thì thào:
– Em có sợ bi anh lợi dụng không?
Biết Johnson muốn nói gì, Jacklin thì thào trả lời:
– Em đâu phải chưa nằm trong tay đàn ông bao giờ mà sợ cái chuyện ấy.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.