Lúc ấy trên sân khấu trong rạp hát Con Heo Vàng, màn nhung từ từ được kéo lên. Jacklin đứng giữa sân khấu ưỡn ẹo, cầm mi-crô nói:
– Kính thưa quí vị, buổi trình diễn ngày hôm nay xin được giới thiệu một vở kịch làm sống lại cuộc chinh chiến Nam-Bắc giải phóng nô lệ của ông cha ta trong lich sử lập quốc hơn 200 năm nay. Như thế, chúng tôi đã tự làm một cuộc cách mạng, để nhắc nhở quí vị về ý nghĩa của cuộc sống hiện tại. Chúng ta phải minh định lập trường; đạp đổ cuộc sống dâm loàn. Thưa quí vi. Jacklin nói như vậy có phải không thưn qúi vị. Jacklin vừa nói xong. Johnson từ hậu trường sân khấu chạy ra ngạc nhiên hỏi:
– Jacklin, em đang làm cái gì thế. Tại sao em vào đây được giờ này. Ai kéo màn nhung lên cho em vậy? Jacklin cúi đầu như chào khán giả và chìa một tay về
phía Johnson nói:
– Kính thưa quí vị. Anh Johnson là người anh hùng của chúng ta. Một kẻ đã dựng lên cái rạp hát Con Heo Vàng này. Thưa quí vị, có phải như vậy không thưa quí vị Johnson nhìn xuống phía dưới. Những hàng ghế thẳng tắp trống chơn, rồi lại nhìn vô thân thể ăn mặc gần như trần truồng của Jacklin. Chàng lắc mạnh đâu, rụi mắt xem có thực là mình không nằm chiêm bao hay không. Làm sao chàng có thể tin được mắt mình thấy gì ớ đây, và nghe những lời Jacklin đang nói. Cái gì cách mạng. Cái gì lập quốc 200 năm. Cái gì anh hùng. Cái gì thưa quí vị và thưa quívị Khán giả ởđâu. Những hàng ghế trống không trước mặt có khác gì một bãi tha ma.
Đọc truyện mới sức mạnh của bùa yêu mới hay
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128