VN88 VN88

Đọc truyện mới sức mạnh của bùa yêu mới hay

Chiếc ca nô tức thì vòng lại, cốbắt cho được thằng nhỏ. Ai ngờ khi vô con lạch thì không biết y đi đàng nào, vì trong đó ngã rẽ tùm lung. Hơn nữa dừa nước mọc kím lối như bưng. Mấy trự đó tức tối núm lấy áo em tra hỏi. Lúc đó trời cũng xâm xẩm tối rôi, em cốtình làm cho hàng nút áo bật tung để bộ ngực trần ìô lộ. Cả hai trự lúc đó cùng ngỡ ngàng. Anh chàng nắm lấy áo em vội vàng buông tay ra nói:
– Cô làm gì vậy. Có cài núc áo lại hay không?
Mỹ Kim nghe kể tới đó phì cười hỏi:
– Thế em định giở trò gì? có cài núc áo lại không?
Tuyết Lai cười khúc khích, nói:
– Trong con lạch vắng hoe vắng ngắt như vậy có cái gì mình không dám làm cơ chứ. Em làm bộ không nghe anh ta nói gì. Níu lấy tay anh chàng ôm vào lòng nói: “Anh ơi tha cho em đi mà, tội nghiệp em…”
– Rồi anh ta làm sao?
Y vừa nhìn anh chàng đi chung vừa nói: “Tha làm sao được ma tha cơ chứ… Buông tôi ra.”
Mỹ Kim cười khúc khích, nghe Tuyết Lai kể tiếp
– Nghe giọng nói là em biếty muốn gì rồi. Bởi vậy càng ôm cứng lấy anh ta hơn nữa. Và, chỉ một lúc sau là chiếc áo em đã tuột khỏi mình, rơi xuống sàn ca nô. Anh chàng lái ca nô cũng đã tắt máy, cho lủi vô đám dừa nước. Y nói:
“Ê, tao mà lái ca nô ra ngoài, để người ta nhìn thấy con bé này ở trần trùi trụi thế kia thì ở tù cả đám chứ không phải chơi đâu.” Lúc ấy anh bạn anh ta cười hì hì nói: “Thì mày bảo nó mặc áo vô đi.” Anh chàng lái ca nô lết lại sát bên em hỏi: “Tại sao em lại cởi áo ra làm chi vậy?” Em quay qua, cố ý để da thịt cọ vô mình anh ta – vì lúc đó ba đứa đã ngồi sát bên nhau – và vẫn cố tình làm bộ không đả động gì tới vấn đê qùân áo, còn quàng tay ôm lấy mình anh chàng này nữa. Lúc ấy mỗi người ngồi một bên im lìm như pho tượng. Không nói năng gì nữa. Em được đà luồn luôn tay vô mình cả hai. Tới khi em cởi giây lưng qùân họ thì những bàn tay năm ngón của cả hai bắt đầu ngọ nguậy, run rẩy mò mẫm. Kẻ trên người dưới…
Thấy Tuyết Lai ngừng kể, Mỹ Kim cười, hỏi:
– Rồi họ có bắt em nữa không?
Tuyết Lai cười khúc khích.
– Bây giờ thì em bắt cả hai, chứlàm sao các anh ấy bắt được em nữa. Nhưng dù sao đi nữa; nếu mình có Bùa Yêu thì em nghĩ những trường hợp như trên dễ dàng hơn nhlều. Vi không phải đám tùân tiễu đứa nào cũng chịu chơi đâu. Chi dáng nói với thầy Năm luyện cái Bùa Yêu lè lẹ cho tụi mình thì đỡ biết mấy.
Mỹ Kim gật đầu nói:
– Em cứ yên trí đi, thế nào anh Năm cũng lo vụ này gấp mà.
– Chi nói vậy thì em bớt lo rồi. Tối nay để em dẫn chị leo lên chiếc tầu đậu ngoài phao kia. Trên đó có một anh cai phu rất thân với em nữa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.