VN88 VN88

Đọc truyện mới trở về quê hương mới hay

Câu chuyện cứ thế diễn ra, không đến nỗi là tẻ nhạt, nghe nói tôi học giỏi, Oanh liền nhờ tôi có rảnh chỉ bài dùm, thật là chết tôi không ấy chứ? Nhưng thằng Minh cứ kỳ kèo, cầu mong tôi giúp để nó trồng cây si nhỏ Vân.

– Ừ thì giúp, mà mỗi tuần ba chầu cà phê mới được.
– Mắc quá, bớt bớt cho tao nhờ?
– Đó là tao tính nới lắm rồi! Hy sinh đời con trai nheo nhẻo của tao rồi còn gì? (không ngờ lời nói chơi này sao này thành sự thực).

Thân hình phì nộn của Oanh không thoát khỏi tụi bạn quỹ quái trong trường. Chúng không ngừng đàm tiếu:

– “Cặp vú con nhỏ đó chắc nặng cỡ 7 kí”
– “Chu choa ơi, cái đít một đít kìa, nhìn thấy khiếp chưa?”
– “Má ơi, bộ ngực đó mà úp mặt dzô chắc tao chết ngộp quá mậy”
– “Ừh, leo lên đó nhảy còn được, chắc là đã hơn ngồi trên nệm mút Kim Đan quá tụi bây ơi!”

Biết tôi thân với Oanh, tụi nó châu mồm lại hỏi:

– “Ê, thấy nó sao mậy?”
– “Ê, mầy có bao giờ nhìn thấy gì của nó chưa mậy??”
– Hỏi nó làm gì, cái thằng ốc tiêu này mà nói chuyện gái gú thì cũng như không?

Tụi nó làm tôi tức nghẹn cổ, nhưng mà biết sao hơn? Bỗng chí anh hùng nỗi lên, tôi nói:

– Tao sẽ mô tả chi tiết thân hình của nó cho tụi bây xem, cá gì nào?

Cả bọn nhao nhao:

– Cá một tháng học bỗng của tụi tao!

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.