VN88 VN88

Đọc truyện sau cơn mưa mới hay

Em mở mắt nhìn tôi cười khó hiểu … tôi siết chắt thân em … hai tay vẫn giữ chặt âm hộ ướt sũng của em …

Chúng tôi ôm siết nhau như vậy thêm vài phút nữa thì trời tạnh hẳn, một góc trời đã sáng lên … Bịn rịn buông nhau ra, tôi chở em về … Em ngồi sau ôm sát tôi làm cho tôi quên hết cái lạnh sau cơn mưa lớn

Nhưng hình như ông trời muốn thương tôi (hay muốn hại tôi ??), mới đi được khoảng 10 phút, thì trời lại tối sầm lại báo hiệu một cơn mưa khủng khiếp nữa nữa … Mọi người bắt đầu nháo nhào tìm nơi trú ẩn. Thấy nhiều người phóng xe ào vào một chổ trú khá đông, không còn cách nào khác, tôi cũng phóng xe vào theo. Ngước mắt lên nhìn thì đó là một rạp video mini máy lạnh … Nhi nhảy xuống xe một cánh nhẹ nhàng rồi chỉ tay về phía trước : “ Qua đó gởi xe đi Hưng “ … Tôi làm theo lời em như một cái máy. Gởi xong được chiếc xe thì cũng là lúc ông trời bắt đầu trút xuống những hạt mưa to tổ bố, rồi mưa lớn dần … lớn dần. Tôi che đầu, cắm cổ chạy như bay lại rạp phim. Vuốt vội những dòng nước trên mặt, chưa kịp hoàng hồn thì Nhi đã cười toe tét vung hai tấm vé rồi kéo nhanh tôi về phía cửa soát vé …

Rạp đang giờ giải lao, nên đèn sáng. Rạp chỉ có loại ghế đôi, rộng nhưng thật vắng vẻ, rải rác chỉ có một vài cặp tình nhân châu đầu quấn quít bên nhau như thể rạp chỉ có hai người … Tự nhiên tôi thấy mạnh dạn hơn, chủ động nắm tay dẫn em lên hàng ghế vắng vẻ cuối rạp … Nhường em vào ngồi trước, tôi nhanh chóng ngồi theo … Chưa kịp an tọa thì bổng đèn phụt tắc, một màu đen bao trùm lên rạp trong vài giây trước khi màn hình bật sáng tiếp tục buổi chiếu …

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.