Tiếng chó sủa với tiếng léo nhéo của chị vú ngoài cổng đánh thức hai anh em Bắc dậy. Cùng lúc người nhà dì Sáu trên Lái thiêu xuống nhắn anh em Bắc là bà Năm ba bữa nữa sẽ về vì ngọai đã tiểu ra được sạn nên chuyện giải phẫu không cần thiết nữa, chỉ cần phải làm thêm vài thử nghiệm và chụp hình thận thôi. Khi người nhà dì Sáu đi khỏi, Tâm nói với chị Út :
“Tụi tôi nghỉ hè cũng rộng rãi thì giờ. Má tôi thì ba bữa nữa mới về, vậy chị có muốn ở nhà với các cháu thêm vài hôm nữa thì cứ tự do. Tụi tôi lo cơm nước lấy được.”
Chị Út cướp được cơ hội hãn hữu, nhất là đứa con gái lớn mới sanh, vội vã cám ơn Tâm :
“Mấy bữa nữa nhiều thì giờ tôi sẽ mang về biếu cô Ba ít bưởi.”
“Đưa chìa khóa cổng cho tôi giữ. Lần sau về kêu cửa tôi mở cho.”
Từ lúc biết ba bữa nữa má mới về và chị Út mới đi khỏi, hai anh em Bắc thong thả tắm rửa, ăn sáng để sửa soạn chờ đón những giây phút diễm tuyệt sắp tới. Họ thích thú với sự chờ đợi, hồi hộp như đứa trẻ được món quà khao khát từ lâu, được sờ thấy nhưng bị bịt mắt lại không cho nhìn. Họ cố gắng kéo dài sự chờ đợi cho niềm khát khao thêm nung nấu, tựa hồ chất củi vào lò sưởi, chờ cho ngọn lửa bùng cháy lên bừng bừng để hưởng thụ cái ấm áp tràn đầy trong một ngày đông giá buốt. Tới gần trưa, ngọn lửa dục trong lòng hai anh em đã bốc cao đến tột đỉnh. Mỗi người cầm một cuốn tiểu thuyết giả vờ đọc nhưng chốc chốc lại liếc nhau, chẳng giở thêm